![]() |
|
![]() |
|
#1
|
||||
|
||||
![]()
KHÔNG ĐỀ
Anh im lặng ừ thôi anh đi nhé Em một mình... em chắc sẽ vui hơn Ngày không anh, em lại cười lại nói Không buồn đau, cay đắng với tủi hờn Anh không thể là tình nhân được nữa Những tro tàn chẳng thành lửa cháy lên Anh không còn ở bên em được nữa Trong tim em liệu còn nhớ được tên? Anh không đủ cho điều em khao khát Chỉ âm thầm yêu hết cả con tim Thứ em muốn rất nhiều, anh không biết Nên anh đành quay gót đi tìm. Anh và em giờ như người xa lạ Anh bước đi nghe lửa cháy trong lòng Em ở lại, sống thật vui em nhé Ở phương trời có một kẻ vẫn mong... |
#2
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Lần sửa cuối bởi phale; 21-04-11 lúc 12:56 PM |
#3
|
|||
|
|||
![]()
Đôi lời
Có những phận người không được hẹn cho nhau Càng tiếc nuối phút giây nào ngắn ngủi Giữa vạn người... sợi duyên không nối tới Ví như là nhật-nguyệt khác chi đâu Em không còn tìm kiếm chuyện hư hao Thơ làm bạn đi qua ngày khốn khó Dăm lần yêu đã xác xơ tim nhỏ Chẳng mong còn đốt lại nổi tro xưa Giấc mộng đời biết ai bán mà mua Em lẩn thẩn bên vần thơ đỡ lạnh Góc nhỏ buồn, miệt mài chân lữ khách Tạ lòng người... đã vương vấn khi thăm... PL 21.4.11 Sợi tơ ngắn mong manh không nối tới Nên anh nào dám mơ mộng chi đâu Chỉ muợn vần thơ bắc nhịp nối cầu Mong sưởi ấm hai tâm hồn đỡ lạnh. Kiếp làm người trót vương vào bất hạnh Bước bơ vơ lạc lỏng giữa chợ đời Đôi vai gầy chồng chất buồn đầy vơi Làm sao tìm được nơi đâu bến đỗ. Chấp nhận thực tế đèo bòng thêm khổ Phận số định mệnh đã an bày rồi Nghĩ ngợi làm chi đến chuyện xa xôi Nếu có yêu em… chỉ là trong mộng… Mặc Nhân Sơn |
#4
|
|||
|
|||
![]() Không đề thứ...
...Thơ em làm anh đau xót. Thơ em làm anh ngậm ngùi... Em vô ý khiến vần thơ mắc tội Chữ vô tình, gieo khổ đến cho anh Về lặng lẽ lục từng câu phán xét Lời vu vơ, sao khổ ấy người giành Con suối nhỏ, nguồn sầu loang vời vợi Không nỡ nào dây vào áo nhau mang Thơ gói ghém nỗi niềm riêng rung động Hay giữ lại thơ khỏi bận lòng chàng? Vẫn biết lắm, trái tim không đơn giản Vẽ vòng tròn, vạch ranh giới ra ngăn Không đáp án cho những điều anh hỏi Thơ vụng về, cho ai đó băn khoăn... 21.4.11 |
#5
|
||||
|
||||
![]()
Thơ BC không ra sao nên không dám làm nhiều, sợ người ta biết mình kém. Khà khà, vào nhà PL hứng thì họa theo đôi câu, cứ sợ phiền chủ nhà, PL nói thế cũng đỡ áy náy. Mong PL vui nhiều. Thân.
|
#6
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Anh BC khiêm tốn đấy thôi... |
#7
|
|||
|
|||
![]() Đêm Hà Nội
Nằm nghe đêm trôi thấy mình lẻ loi giữa Hà Nội Giấc ngủ không về nỗi nhớ chật chội chen Thèm ly rượu say cho nhòa môi đợi Sợ nỗi buồn ngang lối nhận người quen Đêm Hà Nội gió vô tình cứ lạnh Ngọn đèn chong, thưa thớt tiếng xe xa Nằm trăn trở, giấc ngủ ai ăn trộm Tấm chăn đơn ngập ngụa nỗi nhớ nhà... Con chắc hẳn giờ này đang yên giấc Có giật mình... hơi mẹ với tay ôm Chăn gối lệch, mẹ xa ai sửa, ghém Rèm gió xô có thức giấc chập chờn.. Đêm Hà Nội... bao nỗi niềm ngấp nghé Ta dỗ mình... da diết đến tàn canh Gió cứ thổi về phía người đơn lẻ Hà Nội ơi... sao giấc ngủ không thành... PL 23.4.11 |
#8
|
|||
|
|||
![]() Không đề
Chiếc lá nào vừa vô ý chao nghiêng Rơi nỗi nhớ vào bàn tay chợt nắm Nỗi nhớ bây giờ... ngọt ngào? cay đắng? Câu trả lời buồn như giọt nước mắt rơi Ta úp quân cờ, kết thúc một cuộc chơi Niềm vương vấn nối dài không dứt được Ngọn sóng tâm tư, cớ gì chênh chao ngược Chú dã tràng ngơ ngác giữa hoang vu Ta nhọc nhằn lưu luyến mãi mùa thu Ngọn gió phong trần đi qua phiến lá Chợt nhận ra mình từ bao giờ xa lạ Nghe ngọn gió cười, chua chát hạt mưa bay Rượu cạn lâu rồi, chưa tỉnh nổi cơn say... PL 27.4.11 |
#9
|
|||
|
|||
![]() Em...
Em không làm hạt sỏi đâu anh Sợ sónh sánh mặt hồ anh phẳng lặng Nỗi nhớ đầy, rồi sẽ vơi, sẽ lắng... Em một mình... còn thơ nữa... song đôi Em không làm ngọn lửa đốt rơm rơi Bỏng tay anh, bỏng tay em, tay kẻ Lửa sẽ cháy, và tàn tro lả tả Giữ được gì khi vụn vặt đời nhau Nỗi nhớ dài, nỗi nhớ đậm, nỗi nhớ sâu Trĩu vai anh... làm sao em có thể Em sẽ buồn... nhưng xin anh cứ kệ.. Em không làm ngọn gió thổi chen ai... PL 27.4.11 |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |