Quote:
Nguyên văn bởi phale
Thứ bảy
Thứ bảy một ḿnh ra phố
Ô hay đời vẫn b́nh thường
Chỉ ḿnh ta buồn vô cớ
Ḷng treo giữa vạn tơ vương
Nắng vẫn vàng hoe vô ư
Gió vẫn xôn xao t́nh cờ
Mây nhởn nhơ đùa cuối nẻo
Ta ngồi ngó lá chơ vơ
Cũng may c̣n anh đâu đó
Nửa bờ vai ấm ân cần
Bàn tay d́u tay lặng lẽ
Đi qua thứ bảy bâng khuâng
C̣n bao nhiêu ngày thứ bảy
Đưa ta đi hết đời này
C̣n bao nhiêu lần tay nắm
Để đời thôi những loay hoay...
PL 11.11.2012
|
Ngồi ngắm lá rơi kiểu này, giống ngồi ở ghế đá Tao Đàn quá??? Hôm qua đi ngang, thấy có người ôm máy h́nh ngắm lá rơi, không biết phải cô giáo ko hi?
C̣n vô vàn thứ 7
Đưa em đến cuối đường
Nắm tay không đếm xuể
Để em đừng loay xoay!!!!
Vậy thứ 7 tuần sau em đến đó nắm tay cô giáo để cô giáo không loay hoay kiếm mấy con bọ nữa hen?