![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]() Đợi
Em đợi t́nh yêu bên ngọn đèn thức muộn Cửa nhà ai đă đóng lại lâu rồi Tiếng tàu xa thắc thỏm Tiếng gió lồng lơi phơi... Con phố khuya cuộn ḿnh trong bóng tối Nằm mong tiếng người về Kim dài quay nôn nả Đêm mỏi ṃn lê thê... Ngọn đèn vô tri im ĺm bấc lụn Tiếng côn trùng ngáp ngủ lao xao Đêm dỗ đêm nằm đợi T́nh đương lạc phương nào... Đă lỡ đợi, mong ǵ đêm sau cuối Em chong đèn trong từng mạch trái tim Trái tim không đánh số Biết làm sao anh t́m... PL 19.4.11 Lần sửa cuối bởi phale; 15-09-14 lúc 01:33 PM |
#2
|
|||
|
|||
![]() Không đề
Anh im lặng, ừ thôi em đi nhé Anh một ḿnh... có chắc sẽ vui không? C̣n thơ nữa, mà thơ không biết nói Những buồn vui biết san sẻ ai cùng? Em không thể thay người nhen được lửa Sưởi cho nồng cô quạnh trái tim côi Th́ thôi vậy, ép làm chi tằm nữa Sợi tơ non buộc méo mó đời người Đôi khi tưởng t́m ra nhau một nửa Cho bơ bèn kiếp trước nợ duyên vay Đâu biết được, xót ḷng nhau lệch lạc Bàn chân đau trên lối cỏ gai dày Ta đă cố ghép cho tṛn hai mảnh Đă nhọc nhằn... không vuốt nổi gai dư Anh im lặng, ừ thôi thành xa lạ Thành người dưng anh nhé kể từ... PL 19.4.11 |
#3
|
|||
|
|||
![]()
Không đề
Anh im lặng, ừ thôi em đi nhé Anh một ḿnh... có chắc sẽ vui không? C̣n thơ nữa, mà thơ không biết nói Những buồn vui biết san sẻ ai cùng? Em không thể thay người nhen được lửa Sưởi cho nồng cô quạnh trái tim côi Th́ thôi vậy, ép làm chi tằm nữa Sợi tơ non buộc méo mó đời người Đôi khi tưởng t́m ra nhau một nửa Cho bơ bèn kiếp trước nợ duyên vay Đâu biết được, xót ḷng nhau lệch lạc Bàn chân đau trên lối cỏ gai dày Ta đă cố ghép cho tṛn hai mảnh Đă nhọc nhằn... không vuốt nổi gai dư Anh im lặng, ừ thôi thành xa lạ Thành người dưng anh nhé kể từ... PL 19.4.11 Anh im lặng bởi v́ không dám nói Biết em có thấu hiểu cho anh không Thà rằng kín dấu măi tận đáy ḷng Thơ th́ ngắn làm sao bày tỏ hết. Sợi tơ non anh sẽ ngồi đan kết Dù mong manh tạm buộc hai mảnh đời Nương tựa nhau tránh hụt bước chơi vơi Nẻo đường đời lắm hố sâu gai nhọn. Anh nào phải đối tượng cho em chọn Lưng ngựa hoang lưu đầy dấu vết hằn Cuộc sống c̣n nhiều gian khổ trở trăn Muốn nói… sao nghẹn lời đành im lặng… Mặc Nhân Sơn |
#4
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Có những phận người không được hẹn cho nhau Càng tiếc nuối phút giây nào ngắn ngủi Giữa vạn người... sợi duyên không nối tới Ví như là nhật-nguyệt khác chi đâu Em không c̣n t́m kiếm chuyện hư hao Thơ làm bạn đi qua ngày khốn khó Dăm lần yêu đă xác xơ tim nhỏ Chẳng mong c̣n đốt lại nổi tro xưa Giấc mộng đời biết ai bán mà mua Em lẩn thẩn bên vần thơ đỡ lạnh Góc nhỏ buồn, miệt mài chân lữ khách Tạ ḷng người... đă vương vấn khi thăm... PL 21.4.11 |
The Following 5 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
Cá chuồn (27-04-11),
kehotro (21-04-11),
minhlatiennu (21-04-11),
ntd (21-04-11),
úm_bala (30-04-11)
|
#5
|
|||
|
|||
![]()
Không đề thứ...
...Thơ em làm anh đau xót. Thơ em làm anh ngậm ngùi... Em vô ư khiến vần thơ mắc tội Chữ vô t́nh, gieo khổ đến cho anh Về lặng lẽ lục từng câu phán xét Lời vu vơ, sao khổ ấy người giành Con suối nhỏ, nguồn sầu loang vời vợi Không nỡ nào dây vào áo nhau mang Thơ gói ghém nỗi niềm riêng rung động Hay giữ lại thơ khỏi bận ḷng chàng? Vẫn biết lắm, trái tim không đơn giản Vẽ ṿng tṛn, vạch ranh giới ra ngăn Không đáp án cho những điều anh hỏi Thơ vụng về, cho ai đó băn khoăn... PL21.4.11 Vần thơ buồn nào đâu có tội Sao ngăn ?..khi cảm xúc dâng trào Đọc thơ em đồng cảm với nhau Nên mạo muội ḥa vào nhịp thở. Ai cũng mang nỗi sầu dang dở Cùng sẻ chia cay đắng ngậm ngùi T́m đâu ra những từ ngữ vui Đừng nghĩ vô t́nh làm anh khổ. Chưa đáp án giải mả : “duyên số” Dù vạch ra ranh giới cách ngăn Tự ḿnh dựng ra chuyện khó khăn Chứ vần thơ nào gây nên tội… Mặc Nhân Sơn |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |