![]() |
|
![]() |
|
#1
|
||||
|
||||
![]()
Vui buồn đều chỉ t́m đến làm bạn với nhạc...
C̣n ngoài ra...như chậm lại mà đứng nh́n, đứng cảm nhận tất cả mọi người thân xung quanh Nó.. ...!!! Tất cả nỗi buồn đều có vị đắng như cafe nguyên chất.. Nhưng để giải quyết thế nào th́ tuỳ theo cách chọn lựa của chính mỗi người, Riêng Nó, vẫn măi trung thành hoài với cafe sữa đá, dù đó là dư cân bội thực, nhưng đó là cách chọn lựa của chính Nó, để cuộc sống cảm thấy đỡ thi vị hơn một tí là thế... Bên nhau mà xa lạ quá...th́ thà chọn cách xa nhau...nhưng trong suy nghĩ lúc nào cũng nhớ về nhau. Coi như Anh cưới vợ thế là xong Câu Anh ngày trước rất thật ḷng Lấy vợ Anh không tham gia nữa Hăy nghĩ là thế để đừng trông Lấy vợ đi Anh sắp đầu đông Tuổi đời nhuộm úa đá rêu phong Một ḷng cầu chúc anh điều ấy Hạnh phúc của Anh..Em thật t́nh mong.. |
The Following 7 Users Say Thank You to Sa Thạch For This Useful Post: | ||
CM4Q (15-10-10),
hoatigon208410 (11-01-11),
Nhím con (16-10-10),
phale (15-10-10),
phuongnhiaodai (15-10-10),
tra sua (02-05-11),
VỀ MIỀN TRUNG (14-10-10)
|
#2
|
||||
|
||||
![]()
15.11.2010
Mẹ bảo: Chủ nhật tới Mẹ vào - Ơ ! Chủ nhật tới là 20/11 cơ mà. Mẹ bảo: Ừh! Nhưng năm nay Mẹ nghĩ hưu rồi, chắc chẳng ai đến. Xă hội càng văn ḿnh, học tṛ càng thiết thực hơn... 20.11 năm nay..tự nhiên chẳng muốn viết ǵ như thường nhật mọi năm. Ngày 20/11 là ngày tri ân, làm ấm ḷng người đưa đ̣ khi được biết bao học tṛ thân yêu quay quanh ḿnh. Nhưng cũng thật buồn khi c̣n có những học tṛ thiết thực, những người tṛ quan trọng nước sơn hơn là gỗ. Cuộc sống như một ḍng chảy, trôi đi một cách không ngừng. Và giây phút này là lúc ḍng chảy ta, và chạm vào tản đá, nên nó ngừng lại nghĩ suy, lắng đọng. Nhiều khi bị cuộc sống đưa ḿnh trôi đi, không có thời gian để suy nghĩ nhiều. Và khi ấy ḿnh cũng như mọi học tṛ ngày nay luôn tuôn chảy. |
#3
|
||||
|
||||
![]()
Sáng nay phôn xa của một anh bạn gọi về:
- Năm mới sao rồi em, có niềm vui mới chưa? hay cũng chỉ vui với "từ thiện" Ơ...Cái anh này...tháng 7 gọi một lần tháng giêng gọi một lần, quà cáp chẳng thấy mà cứ phải hỏi ṿng vo... - Ha...ha...ha...đúng thật là L lùn ...ko ai thế em được cả, bụng th́ "được" lắm, mà "mồm" th́ trắng trợn... Dạ..thưa cô 2, có gởi quà về, anh mới dám gọi điện chứ? Không th́ anh trốn cho an toàn. Hôm nay hay mai sẽ có người gọi cho em họ mang quà tới nhé. Em thông cảm nhận hiện vật thay tấm ḷng của anh trai... Bật cười gịn tan, chắc tại được có quà...mà thật dạo này kinh thế nhỉ? OK..Thế th́ anh được phép thăm hỏi tṛ chuyện ṿng vo với em.. - Bó tay với em... ................................ Câu hỏi "hay cũng chỉ vui với "từ thiện"Huh? làm Nó lại lan man.. Cũng như nhiều người hỏi với nhiều câu khác nhau: - Dạo này vẫn từ thiện thường xuyên chứ...v...v...v... Mỗi người, mỗi câu hỏi, mỗi giọng điệu khiến Nó mỗi suy nghĩ... Thật ra nó đến với hai tiếng "Từ Thiện" là bắt đầu từ việc Nó TRẢ cho cái Nó CẦU XIN... Trong lúc Ba Nó thập sinh giữa ranh giới sống và chết, Nó lập bàn hương án quỳ khấn lạy, cầu xin...Nếu Ba Nó vẫn c̣n bên Nó, Nó sẽ đi từ thiện thường xuyên. Và lời cầu xin của Nó được ứng nghiệm, nên Nó bắt đầu đến với "Từ thiện" từ lúc ấy. Và khi đến với "Từ thiện" Nó cảm nhận được rằng Nó vẫn hạnh phúc, vẫn may mắn hơn rất nhiều người trong cuộc sống này. Và nó thật sự hạnh phúc khi Nó cho đi hơn là Nó nhận về. Đó là nói về niềm hạnh phúc từ hai chữ từ thiện, nhưng vẫn c̣n cái "niềm chua" từ hai chữ này mang lại. Bây giờ Nó thuộc dạng "Điếc hết sợ súng" nên...chứ ngày trước nó làm từ thiện, nó phải dấu diếm gia đ́nh, bà con. Bà con ruột thịt trong gia đ́nh th́ không nói ǵ, c̣n những dây mơ rễ má từ bà con....Đôi khi vô t́nh họ biết, th́ toàn là phải nghe được những câu: - Đi từ thiện ở đâu chi cho xa, mệt, cô ǵ, chú bác..dây mơ ...đang nghèo khổ sao ko giúp mà từ thiện người dưng...họ ch́ chiếc, xỉa xói...nghe đau cả đầu... Mà đúng là họ nghèo...nghèo thật...nhưng nghèo do làm biếng, bạc bài..nhậu...v...v... Rồi có những người bảo rằng muốn được nổi tiếng, muốn chơi nổi...v...v... ..... Thế đấy..." Từ thiện" trong Nó từ hạnh phúc đến....cái chua ...đều có... Và cũng thoáng mới đấy mà hơn 8 năm rồi nhỉ, Nó sẽ cố song hành, từ thiện và cuộc sống của Nó đến lúc nào Nó không c̣n khả năng, điều kiện nửa ...Nó sẽ thôi... Nó nhé..! Sài g̣n 09.01.2011 |
#4
|
||||
|
||||
![]()
19/04/2011
Ngày giải phóng quê Nó... Cuộc sống cuồng quay...phải thật cho ḿnh hối hả... Để Nó ko c̣n thời gian lâu _bâu với thói quen thường nhật này... Phải thế thôi....! Nếu ko phải thế th́ Nó vẫn phải sống...! Thôi thế th́ hăy chọn cách sống của riêng Nó.....hối hả để t́m quên... Bởi Nó biết...dù Anh ko bên Nó...nhưng t́nh yêu Nó dành cho Anh ko thay đổi... Cũng câu hỏi nhiều lần Nó đă tự hỏi??? Nó yêu anh khi nào? và tại sao cứ măi yêu Anh...dù Anh chẳng bao giờ cho Nó 01 chút danh phận...dẫu chỉ chút danh phận nhỏ nhoi trong đám bạn bè anh em, chứ huống ǵ danh phận ở người thân gia đ́nh của anh. Và thôi...Nó cứ như thế đóng vai 01 người bạn...01 người bên lề cuộc sống của Anh... Nó an phận với cách chọn lựa cuộc sống cuồng quay hối hả để dần vơi bớt t́nh yêu của Nó dành cho Anh. Đôi khi Nó cũng có những giấc mợ hạnh phúc trọn vẹn cùng có Anh. Giấc mơ vốn ko có tội, Nó được quyền như thế phải ko Anh??? Và ánh sáng chợt lùa vào, ngày mới lại đến, nhưng bổn phận trách nhiệm vai tṛ của 01 con người....tất cả..hiện thực 01 ngày mới bắt đầu....hiện thực này cũng đủ xua tan giấc mơ hoang đàng trong Nó ...Anh nhỉ? Nó lại tiếp tục đi hết con đường Nó đă chọn lựa, và hôm nay Nó ko thể dối hiện thực được là t́nh yêu của Nó dành cho Anh vẫn c̣n nguyên như ngày hôm qua... Nó vẫn là Nó, Anh vẫn là Anh...là 2 cuộc sống riêng biệt......ko giao điểm chung... SG lại mưa...cái lạnh...làm cho nỗi buồn của Nó lại lan ra...Nó lại choàng dậy mở máy...mà lêu _bêu ḷng... Nó thèm được chia sẻ, được ôm, được thương yêu vỗ về và đầu tiên nó nghĩ đến không ai khác lại chính là anh. Nhưng ngày mai, Khi cuộc sống bon chen th́ nổi thèm khát lúc này sẽ vô tư trôi theo ḍng người tất bật để nhường chỗ cho cơm áo gạo tiền chen vào. Ừh!....th́ thế đó...như một điều tất yếu, ngày qua đi th́ đêm buộc phải đến vậy....!!! Thế thôi...Nó ạ...! |
#5
|
|||
|
|||
![]()
Cô nương đêm qua trời mưa... lạnh... nhớ ai mà tâm trạng thế lày...
|
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#6
|
||||
|
||||
![]()
01.05.11
Ngày lễ.....Nó lại một ḿnh....! Đây là ngày lễ lần thứ bao nhiêu ko sao đếm được từ khi nó bắt đầu yêu anh... Nó một ḿnh! Người ta thường hay ví von hai người yêu nhau như con tàu và sân ga. Tàu măi miết trên những hành tŕnh bất tận, bỏ mặc sân ga buồn, trầm mặc giữa mênh mông ngóng đợi con tàu… Có thể Nó là một con tàu của những người yêu Nó, nhưng trong cuộc t́nh này Nó là một sân ga. Biết làm sao được khi đời cứ cuộn chảy, c̣n tàu th́ măi miết theo đời...! Cuộc sống trào lưu xă hội bây giờ hay theo khuynh hướng " Thị hiếu" ... Và Nó cũng ước Nó đang " Thị hiếu t́nh yêu " với Anh. Bởi "thị hiếu" t́nh yêu chỉ mang tính nhất thời ko bất biến trường tồn với thời gian. Nó đang "Thị hiếu t́nh yêu " với anh trong trái tim lùng bùng, ngớ ngẩn của Nó. Và cũng như nhiều loại thị hiếu khác, "Thị hiếu t́nh yêu " của Nó dành cho Anh cũng sẽ mang tính ko bền vững, và chịu chi phối vào xu hướng thời gian, và sự đỏng đảnh bất trắc của trái tim. Nó ước ao t́nh yêu Nó dành cho Anh là một "Thị hiếu t́nh yêu" là thế....! Ko c̣n bất biến như thời gian qua...! Vậy đấy, t́nh yêu như một tṛ chơi cút bắt, Nó càng đuổi theo th́ t́nh yêu càng chạy xa Nó. Hạnh phúc như một tấm chăn hẹp, không đủ che cho tất cả mọi người, người này ấm th́ kẻ khác phải chịu lạnh. Hay đôi khi, hạnh phúc của người này lại là nỗi đau của kẻ khác. Nó sợ làm tổn thương người khác, rồi lại bị chính người Nó thương yêu nhất làm thương tổn Nó. Đă nhiều lần, Nó chọn buông tay, Nó muốn t́m hư trong ly rượu sóng sánh và tiếng nhạc nhạt nhoà hay lặn sâu vào ly café đặc sánh, đắng nghét, để mà thức trắng thâu đêm. Rất nhiều lần Nó muốn làm ngọn gió đi hoang, muốn hư, muốn thác loạn, bôi xoá nỗi đau t́nh này bằng những cuộc t́nh khác, vội vă có, toan tính có, đam mê có, nhạt nhẽo có….nhưng Nó vẫn không làm được. Nó muôn đời chỉ là kẻ " Nẹt bô" rồi bỏ chạy...!Và Nó cũng nh́n nhận lối sống Nó thật là ngu và thiệt tḥi, bởi cuộc đời 01 con người là bao nhiêu, mà Nó đă đi hơn quá nửa...! Nhưng biết làm sao, bản tính là nan di. Nó vẫn măi là Nó...Như.. Sóng vẫn măi xô bờ, và ngàn năm sau cũng vẫn xô bờ...!!! (Sg.01 ngày lễ lêu _bêu) |
The Following 6 Users Say Thank You to Sa Thạch For This Useful Post: | ||
amthanhmoi (02-05-11),
CM4Q (02-05-11),
hoatigon208410 (02-05-11),
Nhím con (03-05-11),
Sao Hôm (02-05-11),
tra sua (02-05-11)
|
#7
|
||||
|
||||
![]()
29.05.2011
Mưa... Hai ngày nay mưa tầm tả, mưa xối xả... Mưa như trôi tuột đi những thứ cần bỏ, Nhưng cũng làm sũng đau cái điều muốn giữ, cần giữ.... Và ...như thế....phải cảm ơn mưa...v́ mưa đúng lúc... Yêu.... Ta đă yêu hết ḿnh, yêu trọn vẹn con tim.... Đau... Ta đă đau tận tâm can, đau đáu...tưởng chừng ko c̣n thở... Khóc....Ta đă khóc cạn nổi niềm...và Ta cũng buông xuôi...!!! Nhưng.... Ta ko ân hận v́ những ǵ chọn lựa... Ko ân hận v́ khoảng thời gian Ta yêu anh... Thôi Ta.. Chẳng xuôi lối mộng đành hoăn giấc Duyên thừa nên t́nh chịu thất cơ Khóc_cười vốc đâu ra vừa đủ Nháy mắt đă xong kiếp bụi mờ.... Lần sửa cuối bởi Sa Thạch; 30-05-11 lúc 10:16 AM |
The Following 5 Users Say Thank You to Sa Thạch For This Useful Post: | ||
CM4Q (30-05-11),
hoatigon208410 (30-05-11),
Nhím con (30-05-11),
phale (30-05-11),
tra sua (30-05-11)
|
![]() |
|
|
![]() |
![]() |