Khói chiều Ḷng vẫn tưởng trong ngày ta trở lại Dưới hiên xưa mẹ ngồi đợi ta về Đám mây cũ sau nhà bay lặng lẽ Cum khói chiều quanh quẩn dưới trời quê Con sông nhỏ bến đ̣ xưa thơ ấu Hàng dừa cao lộng gió trước sân nhà Nắng vàng rụng trên cánh đồng cỏ biếc Bếp lửa hồng ấm lại những ngày qua Mười năm ấy ngày ta về đă khác Mảnh sân rêu lá úa ngập rơi đầy Chỗ mẹ ngồi bao giờ ta quên được Dẫu bụi mờ hương khói ở quanh đây Chiều chầm chậm rơi dần ngoài đầu ngơ Mẹ chờ ta lặng lẽ những tháng ngày Giàn thiên lư mẹ trồng khi ta lớn Mùi hương c̣n thoang thoảng dưới mưa bay. Phạm Thanh Chương