![]() |
|
![]() |
#3421
|
|||
|
|||
![]()
Lâu lắm rồi không tán tỉnh ai, không biết có còn dùng được những lời hoa mỹ như ngày xưa nữa không? Sáng nay đi làm, đường qua quận 2 từ hầm Thủ Thiêm ngập nước, sáng sớm đã thấy cô cậu sinh viên đi hái những bông lau kho và đuổi nhau trên bãi cỏ, nước bay tung tóe khi họ vờn nhau... lãng mạn thiệt... làm nhớ cái thời sinh viên quá, nó ở đang sau lâu quá rồi, không còn nhớ chút cảm xúc nào nữa. Giờ nghe nói chuyện tán tỉnh, thích ghê... chắc phải đi tìm lại quá khứ một chút cho đời nó vui.
|
#3422
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Thử xem... có vui không? Thời sinh viên công nhận đẹp thật... thời PL tình yêu còn trong trẻo chưa nhuốm màu kim tiền lắm... Ai cũng chỉ có một thời... qua rồi là thôi... |
#3423
|
|||
|
|||
![]()
Thiệt rồi chứ thử gì nữa, tại hạ không xem tình iu là trò đùa nên cứ mãi là sinh viên cho đến tận bi giờ.... ngày nào cũng đọc sách giáo khoa.
|
#3424
|
|||
|
|||
![]() Có một ngày...
Tiết tháng mười mang cái lạnh của mùa đông Buổi sáng ra đường rát mặt mình... ngược gió... Ngõ phố còn ngủ yên, người còn cuộn trong chăn đâu đó Ta quấn khăn dày rồi khoác áo thầm đi... Có phải cuộc đời muôn nẻo lối thiên di Ngoảnh lại sau mình một quãng dài quá nửa Hạnh phúc-nụ cười-tình yêu lụn lửa Sót lại ngậm ngùi xơ xác những tàn rơi Kỷ niệm xa mờ, ký ức cũng phai phôi Chỉ có nỗi buồn sinh sôi hơn cỏ dại Gói ghém đầu này, đầu kia mọc lại Thương quá ngăn lòng trơ trọi những niềm đau ... Ta đã đợi chờ giây phút ấy bao lâu Anh sẽ đến xoay bờ vai gió chắn Tay ấm áp lau ân cần giọt đắng Đem gió ngược mùa trả lại tháng năm xa Có một ngày.... từ cổ tích rơi ra... PL 18.10.2012 |
#3425
|
|||
|
|||
![]() Quote:
hì hì mình cũng giống ấy!!! ![]() |
#3426
|
|||
|
|||
![]()
Mở mồm ra tính tán em này, cưa em kia thì bác phán liền: ``Thôi để con gái người ta yên đi cha nội!'' -- Bó tay
![]() Chính xác luôn ![]() |
The Following 5 Users Say Thank You to ducmthai For This Useful Post: | ||
phale (18-10-12),
Phidiep5 (20-10-12),
Tuấn Phong (20-10-12),
úm_bala (20-10-12),
vntexuser (18-10-12)
|
#3427
|
|||
|
|||
![]() Bên lề cuộc sống
Bỗng thấy mình ngồi bên lề cuộc sống Nghe thời gian trôi sươn sướt qua rèm Im ắng gió và xanh xao nắng rụng Có nỗi niềm bên cửa đợi đặt tên... Tình nhân hẹn cầm hoa đi khắp nẻo Nhớ tay mềm, môi ấm quá đi thôi Lòng lặng lẽ ôm nỗi buồn khép mắt Thương một mình ta đó giữa ngày vui Bỗng thấy mình lẻ loi như chiếc lá Nơi góc vườn phai úa chẳng ai hay Mi hờn dỗi, nhỏ lệ sầu lên cỏ Đợi vu vơ bên nỗi nhớ guộc gầy… Bức tranh ấy gam màu tô áo não Ta cúi đầu co ngón lạnh lẻ loi Ngoài kia phố đời vẫn trôi ồn ã Mà sao ta, buồn chẳng thốt nên lời… PL 20.102012 |
The Following 11 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#3428
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Cách tốt nhất để những nỗi buồn không có chỗ dung thân là hãy giữ mình thật bận rộn.... nhưng nét đẹp của tâm hồn như nhà thơ đây thì vẫn ở đâu đó trên cành cây... he he... Lẻ loi ấy sao theo ta theo mãi thế.... |
#3429
|
|||
|
|||
![]() Ai có về...
Ai có về ru em ngủ đêm nay? Giấc sẽ tròn, mơ sẽ chờ trên gối Bình yên ơi đừng đi đâu mà vội Năm canh dài ngón ấm dỗ dành nhau... Ai có về ru em ngủ canh thâu? Ngăn gió lạnh, xua nỗi buồn bướng bỉnh Thắp nến tình yêu ủ nồng đêm tĩnh mịch Biến trần gian thành một cõi thiên đường Ước muốn giản đơn, mong đợi bình thường Em phải đi bao lâu... Tìm thấy... Đêm của cô lầu quạnh hiu biết mấy Gối lạnh chăn sầu, bóng cũng cô đơn Nỗi nhớ không lời... Nỗi nhớ sâu hơn Mai anh có về ru em ngọt ấm Tơ Nguyệt thương giùm tơ gieo mối dẫn Cho một người về...ngắn lại thời gian... PL 21.10.2012 Lần sửa cuối bởi phale; 22-10-12 lúc 01:41 PM |
#3430
|
|||
|
|||
![]() Quote:
|
![]() |
|
|
![]() |
![]() |