![]() |
|
![]() |
#141
|
||||
|
||||
![]() Quote:
Thử biến tùy bút thành thơ xem ![]() Em muốn là người đàn bà cuối cùng Sống trên đời gặp gỡ là duyên Anh đã đến...Rồi anh đi mãi Bao niềm tin,bao nước mắt,bao nụ cười,...Em nhớ anh điên dại Đau đớn,phũ phàng lang thang trong ảo ảnh kiếm tìm dấu vết của anh Vậy mà đã một năm...Thời gian ngẫm cũng thật nhanh Ngày em đi qua đây mùa đông hoang hoải Nơi ta hẹn lần đầu,ly cafe đắng một mình em nếm lại Vị đắng một thời ly cafe anh rót giữa lòng em Và em gặp một người,người ấy không giúp em quên Người ấy cho em sự tự tin khi đứng trước bạn bè,tự tin sánh bước bên nhau vào rạp chiếu phim,khi đi ngoài đường không ngại ngần lúc phải nép vào lưng người ta trốn lạnh Người ấy không để em một mình trong đêm hiu quạnh Vì đơn giản thôi,em không phải người thứ ba Anh rong ruổi hành trình tìm về những miền xa Đi qua những người đàn bà như em...và hành trình ấy chưa hề kết thúc Em đã hiểu thế nào là hạnh phúc Hạnh phúc là làm người đàn bà cuối cùng bên người em yêu và người ta cũng yêu em Em của ngày hôm nay khác với em của ngày hôm qua Trái tim ấy thôi không còn dậy sóng Trái tim ấy chưa đánh rơi khát vọng Em sẽ là người đàn bà cuối cùng bên người em yêu và người ta cũng yêu em Lần sửa cuối bởi Vịt Anh; 23-05-11 lúc 03:28 PM |
#142
|
|||
|
|||
![]() Quote:
![]() ![]() ![]() Vịt giờ vẩy bút cái thành thơ nhỉ? Giờ Vịt thử biến thành thơ 5 chữ thôi xem sao... |
The Following 4 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#143
|
||||
|
||||
![]()
Cái này cũng tựa như dịch thơ mà cô
![]() Để Vịt thử chuyển sang thơ 5 chữ xem được không |
The Following 4 Users Say Thank You to Vịt Anh For This Useful Post: | ||
#144
|
||||
|
||||
![]()
Em muốn làm người đàn bà cuối cùng
Duyên đến rồi duyên đi Lẽ đời thường vẫn vậy Anh đến rồi anh đi Sáng mùa đông hôm ấy Nơi ta hẹn lần đầu Ly cà phê đắng chát Thấm đấm trái tim em Chưa từng thôi phai nhạt Em đi qua nơi đây Đêm cuối đông hoang hoải Ảo ảnh xưa rơi đầy Từng nhớ anh điên dại Em đã cười đã nói Đã cay nghiệt,chát chao Miền nhớ như buộc trói Vùng vẫy lại lún vào Thời gian trôi mãi trôi Tim thôi không dậy sóng Những thế thái nhân tình Có ai ngờ duyên phận Vẫn là đông ngập nắng Ngày em gặp một người Không,không hề tiếng sét Là đồng cảm...vậy thôi Người ấy đến bên em Người đàn ông lớn tuổi Người giúp em ấm lòng Em cho tim cơ hội E dè nhận yêu thương Cả niềm tin cũng khác Sợ đau đớn,dối lừa Nhưng hết đâu khao khát Ai chẳng có quá khứ Như em từng có anh Như ai cũng từng có Những âu yếm dỗ dành Em đi bên người ấy Khác rất nhiều rất nhiều Không ngại ngần lén lút Như chúng mình từng yêu Có những chuyện đơn giản Lúc xưa chẳng nhận ra Chiều trái tim thỏa mãn Đành làm người thứ ba Người ấy nói yêu em Em lặng im không nói Em muốn nhiều,nhiều thêm Khi tình yêu vẫy gọi Hành trình đến và đi Với anh chưa kết thúc Anh tìm gì,đợi gì Đã bao người thầm khóc Người ấy cũng đi tìm Tìm người đàn bà cuối Để trao trọn trái tim Và người ta vẫn đợi Nơi ta hẹn lần đầu Đêm nay em tìm lại Mong hiểu rõ lòng mình Một lần và mãi mãi Người đàn bà cuối cùng Không lo âu sợ hãi Để yêu và được yêu Một lần cho mãi mãi Lần sửa cuối bởi Vịt Anh; 23-05-11 lúc 08:48 PM |
#145
|
|||
|
|||
![]()
Thấy nhạt thì VA thử cho thêm đường muối xem nào...
|
#146
|
||||
|
||||
![]()
Xong rồi cô ui.Tự nhiên nghe cô PL xúi dại ngồi cắt cắt gọt gọt.Hâm ghê
![]() |
#147
|
|||
|
|||
![]()
Hâm bình thường thôi mà VA, đâu có hâm ghê đâu...
|
The Following 4 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#148
|
|||
|
|||
![]()
Hôm nay bắt đầu thi Đại Học đợt 1.
Cô cháu gái con của anh Hai cũng từ DakLak về thi. Điểm thi đợt 1 của cháu gần nhà mình nên mình nhất quyết bảo 2 cha con về nhà mình ở thay vì ở khách sạn như ý anh Hai "đỡ phiền hà các em". Cái tính cách "sợ phiền hà người khác" hình như là gen di truyền của gia đình, mấy anh chị em ai cũng có tính này, ít khi nào muốn nhờ vả ai khi chưa tận sức. Nhưng nói gì thì nói, làm sao có chuyện điểm thi gần nhà mà để anh Hai và cháu ra ở khách sạn được. Cho nên, mặc nhiên mình "bưng" 2 cha con về. Cũng may, nhà cũng không đến nỗi chật. Dặn dò các con: - Đừng quấy rầy chị, để chị nghỉ ngơi đi thi nhé.. Các con chắc cũng chưa hiểu hết tầm qua trọng của việc "thi đại học" nhưng thấy mẹ dặn dò ra chiều quan trọng cũng đi đứng rón rén, đi ngủ đúng giờ "để cho chị ngủ, mai chị dậy sớm", không mè nheo thức khuya xem ti vi như mọi lần... mặc dù các con rất thích chị và mong chị xuống chơi mãi… Nhìn cháu tay xách nách mang đi thi bỗng nhớ mình ngày nào... Ngày nào đó có một cô bé líu ríu theo ba về Sài Thành hoa lệ “thi đại học”. Lúc đó cụm từ này đủ làm những người ở quê quanh năm lẩn quẩn với luống rau vồng đậu ngưỡng mộ, huống hồ là trước cô bé đã có 2 anh và 1 chị đã thi đậu và đang học… Trước ngày thi, cô bé được cả nhà chăm chút miếng ăn giấc ngủ… vì “tương lai một đời người sẽ được quyết định vào bài thi ngày mai”, ba cô bé nói thế. - Hôm nay con nghỉ ngơi đi, không học gì nữa, vì học 12 năm rồi… - Mai cứ cố gắng làm bài, được hay không được cũng không sao… Cho đến bây giờ, cô bé vẫn luôn thầm cảm ơn trời đã cho cô bé một người cha tâm lý đến thế. Không phải là ba không kỳ vọng vào con cái… vi ba không kỳ vọng sao được khi chính ba đã tất tả mời thầy về nhà dạy cho con từ những năm lớp 10 dù kinh tế gia đình không khá giả gì. Hồi đó ba thường bảo: - Ba không giàu có để để lại cho con cái đất đai tài sản, ba chỉ có thể tìm chữ cho con thôi, nên các con ráng học, tốn bao nhiêu tiền ba cũng không ngại… Nhưng tất cả những kỳ vọng ba đều giấu kín trong lòng, không muốn tạo áp lực lên con… Cũng may các con học cũng không đến nỗi tệ… coi như đã đền đáp phần nào công sức ba mẹ đã dành cho mình… Hiếm có ai có thể tâm lý được như ba, hoặc do cuộc sống bây giờ cạnh tranh dữ dội quá, nên các anh kỳ vọng rất nhiều vào con… khiến cô cháu gái căng thẳng thấy rõ… Sáng nay đưa cháu đi, nhớ cách ba ngày nào dặn dò cháu mãi: - Con cứ bình tĩnh làm bài nhé. Không cần lo lắng nhiều đâu… Nếu lỡ như không làm bài được thì cũng đừng thất vọng quá, vì còn có rất nhiều cơ hội khác nữa… Sáng nay đi sớm hơn mọi ngày, sáng nay đường Sài Gòn đông hơn mọi ngày… Đa phần là những chiếc xe có người cha hoặc anh dáng lam lũ chở đứa con rụt rè đằng sau… Uhm, đang mùa hái hy vọng tương lai… cầu chúc cho các con sẽ hái được trái ngọt đầu đời dâng lên cha mẹ mình nhé! PL 4.7.11 |
The Following 8 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
Ban Mai Xanh (04-07-11),
CM4Q (04-07-11),
hoatigon208410 (11-07-11),
mimosa (04-07-11),
Nhím con (05-07-11),
Oasis (10-07-11),
tra sua (04-07-11),
Vịt Anh (05-07-11)
|
#149
|
|||
|
|||
![]()
Vẩn vơ
Khi người ta trẻ, người ta ít hoài niệm, ít nghĩ ngợi, ít chiêm nghiệm về cái gọi là "số, mệnh", ít băn khoăn về "được mất"... Như mình ngày xưa... khi lối đi còn thênh thang... khi sức lực còn dư dả... Dấn thân chẳng ngại ngùng gì... Giờ như cánh chim bay qua nửa đoạn đường... thân xác bị bão giông làm cho tơi tả, trái tim bị thói đời làm cho nhọc nhằn...bỗng dưng ủ rủ, không còn muốn bay thêm nữa, muốn ngừng nghỉ, muốn buông xuôi... Là cái muốn chỉ riêng mình biết, chỉ trỗi dậy khi xung quanh vắng người, khi vạn vật im hơi... như diễn viên khóc cười thấm thía trên sân khấu... im tràng vỗ tay... chỉ còn mình đằng sau cánh gà vắng lặng... bỗng thấy cô đơn, hiu quạnh.. tự hỏi "Vai diễn này còn diễn đến bao giờ đây?"... Uhm, người ta cứ khoác lên, đặt xuống cái gánh đời nặng trĩu đi dần về cuối bến... càng đi, thứ bỏ ra thì ít, thứ nhặt vào thì nhiều... giờ thì trong hành trang ấy nhiều thứ quá... nhiều vui buồn kỷ niệm, nhiều nghĩ ngợi lo toan... không nỡ đặt xuống, không nỡ để lại...cứ thế ta đi... miệt mài... PL 4.7.11 |
#150
|
|||
|
|||
![]()
Con gái sắp xếp tập vở để bắt đầu đi học hè..
Con tỉ mẩn lôi ra hết tờ giấy này đến tờ giấy khác đọc rồi xếp xếp: - Mẹ còn nhớ em lớp 6 con kể mẹ nghe không? - Uhm, sao rồi con gái? - Mẹ muốn đọc thư em ấy viết cho con không? - Uhm, cho mẹ xem xem nào... Con ngập ngừng mãi, đưa rồi rụt... rụt rồi đưa... Chuyện em lớp 6, con kể mẹ nghe hồi trong năm học, bảo em ấy viết cho con mấy lá thư bằng tiếng anh và cả tiếng Việt, nhưng con bảo, "con không thích", rồi kể chuyện trốn tránh em ấy thế nào.. nên mẹ cũng yên tâm không hỏi kỹ.. Lúc đấy chỉ nghĩ, trẻ con bây giờ thích nhau sớm quá, nhắc chừng con tập trung vào việc học: - Việc học là việc chính, còn các việc khác là phụ. Nếu con chuyển phụ thành chính thì con sẽ chẳng đi đến đâu cả... Câu "Học là chính" , mình đánh máy, dán ở bàn học của con, mà có lần con bảo: - Mẹ sến quá đi... Không "sến" sao được khi xung quanh các con bây giờ có bao nhiêu thứ cám dỗ... chỉ cần lơ là, đi chệch hướng là sa chân ngay xuống hố... Con cứ giấu giấu mãi lá thư rồi bắt mẹ hứa: - Mẹ chỉ xem thôi nhé, không nói gì nhé... - Uhm, mẹ hứa... - Nhưng mà thư ghê lắm... - Uhm, không sao... Như thu hết can đảm, con giúi lá thư cho Mẹ, rồi chạy biến đi... Bức thư có chữ viết khá đẹp, hành văn cũng gãy gọn... nhưng nội dung thì người lớn thật... Các con gọi cảm xúc của mình là "tình yêu" nhưng có lẽ các con chưa hiểu "tình yêu là gì" đâu nhỉ? Mẹ đọc và không nói gì vì biết con gái đã hiểu, chuyện cũng đã qua... - Em ấy giờ không còn theo con nữa... Hiểu con gái đang chập chững trên con đường vào đời... Khi cần cứ nắm lấy tay mẹ con nhé! PL 11.7.11 |
The Following 6 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
Bụi đường (11-07-11),
Ban Mai Xanh (11-07-11),
hahaha (11-07-11),
hoatigon208410 (11-07-11),
mimosa (11-07-11),
Nhím con (12-07-11)
|
![]() |
|
|
![]() |
![]() |