![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]()
Anh Hai
- Nguyễn Hàn Chung - Căn nhà tranh đổ sập cuốn theo ḍng lũ. Tí một tay ôm Tèo một tay bấu vào miệng chum cḥng chành. Cái chum bé quá. Cánh tay mỏi nhừ. “Nếu chết cả hai mẹ buồn biết mấy. Thôi em đi, trời cho sống nhớ lo tuổi già cho mẹ”. Nước mắt nước mũi ràn rụa, Tí rướn người bỏ Tèo vào chum. Em c̣n quờ quạng một lúc nữa đến khi cái chum chỉ c̣n là một chấm mờ mới ch́m sâu vào cơn hung bạo của nước trời. Tèo không chết nhưng em mất trí, ai hỏi ǵ cũng chỉ nói: “Anh Hai!”. |
#2
|
|||
|
|||
![]()
Giọt nước mắt người đời
- Lê Nguyên Vũ - “Cứ đi trên chiếc cầu ấy, con sẽ thấy thiên đường”. Mẹ hay chỉ chiếc cầu vồng sau cơn mưa lộng lẫy mà bảo thế, ngày xưa... Thời gian trôi qua. Nắng chiều đổ nghiêng triền núi. Một cụ già phơ phơ râu tóc đến quỳ bên một nấm cỏ vàng úa : - Con đă đi t́m chiếc cầu vồng của mẹ một đời. Con về rồi đây, mẹ ơi. Chiều vẫn yên lặng. |
#3
|
|||
|
|||
![]()
Soong cơm tráng
- Nguyễn Thanh Thanh - Xưa, nhà nghèo, đông con, cơm c̣n bữa rau bữa cháo, nói ǵ đến thức ăn. Lâu mới có món cá con kho mặn. Soong cá ăn xong, đổ cơm vào tráng ăn rất ngon. Ba luôn nhường cho con cơm tráng lần đầu và tráng lại lần hai cho ḿnh. Ba lao động cực nhọc, không một lời than, cố nuôi con ăn học nên người. Nay trưởng thành, xa nhà, các món Tây Tàu con đă từng nếm nhưng không thể nào bằng món cơm tráng ngày xưa. Chiều mưa làm con nhớ nhà, nhớ Ba và thèm chén cơm tráng, Ba ơi! |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |