![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]()
NGUỘI
Lửa ái trong tim đă nguội rồi Nghiêng hồn trút cạn mảnh t́nh lơi Đường hoa úa nhạt sầu rưng tiếng Lối mộng tàn phai tủi nghẹn lời Một kiếp sai nguyền không trách phận Ngàn năm lỡ hẹn chẳng than đời Vùi chôn kỉ niệm vào quên lăng Thả hết hương nồng phía nguyệt rơi. TS 23.03.2011 |
#2
|
|||
|
|||
![]()
Tự vẽ...
Pha màu Để ...tự vẽ ḿnh Ngập ngừng Chấm bút Vẽ h́nh ... hay tâm ...??? Khung trơn vẫn cứ lặng thầm Bút trơ bất động Nín câm như người ... Vẽ ǵ... ??? Tâm ...thiếu tiếng cười...??? Vẽ ǵ ...??? Hờn tủi...Xuân đời chóng qua ...??? Vẽ ǵ... ??? T́nh đắng trôi xa ...??? Hay là ... Vẽ những thật thà trong tôi ??? Chưa vẽ mà lệ đă rơi Thương ḿnh ngu dại từ thời tuổi xanh C̣n bao ước nguyện chửa thành Ḷng dù trăn trở cũng đành bỏ qua... Tay run... Mực rớt... Lệ nḥa... Vẽ sao ...??? Để được ... Tôi là chính tôi !!! QN 20/2/2009 |
#3
|
|||
|
|||
![]()
NGANG TRÁI
Có một lời yêu ngỏ muộn màng Mà thành mong nhớ cháy tâm can Thương em ṃn mỏi cùng năm tháng Nh́n bóng xuân qua lệ mấy hàng. Có cả lời thương đến xót đau Một thời thiếu nữ đă qua mau Nỗi buồn mờ ảo như sương khói Biết đến bao giờ ta có nhau. Có một ngày thu nắng úa vàng Anh về bên ấy đón em sang Bến xưa côi cút chồn chân ngóng Dơi măi con đ̣ đă quá giang. Có những buổi chiều trong lặng im Em ngồi bến nước lắng con tim Mắt nhung thăm thẳm sầu đơn chiếc Em nhớ, em mong một bóng h́nh. Có những lần đi sắp tới nơi Đoạn đường c̣n lại hóa xa xôi Em ơi! … Tiếng gọi tan theo gió Có lẽ t́nh ta măi thế thôi. Anh biết ḷng em khó giăi bày Biển cồn sóng nhớ vỗ chiều nay Mặt trời chín đỏ nơi đầu núi Thiêu đốt hồn anh em có hay. Tường Thụy Lần sửa cuối bởi phale; 09-04-11 lúc 10:25 AM |
#4
|
|||
|
|||
![]()
Vu lan nhớ Ngoại
Vu Lan năm nào trời cũng mưa ngâu Rả rích trần ai điệu buồn tháng bảy Gió chở về đâu những chiều phương ấy Lẫn tiếng chuông chùa lời nguyện phương đây Hai thế giới xa cách biệt đêm ngày Ranh giới mỏng manh cố t́m chẳng được Chức nữ - Ngưu lang đợi cầu ô thước Ta đợi cầu nào gặp lại người thân? Mười sáu năm dài thăm thẳm mùa trăng Tiễn bước ngoại đi, bao giờ trở lại? Đứa trẻ ngày xưa vẫn c̣n nhớ măi Những món chay từng dịp lễ vu lan Lễ thưở c̣n thơ khăn áo rộn ràng Ngoại dắt tay đi viếng chùa khấn phật Xin nước b́nh an mang về đem cất Ngày mới sang dành rửa mặt cho con Mười sáu mùa qua ngoại đă không c̣n Đại lễ vu lan cận ngày đám giỗ Tiếng mỏ lời kinh gởi vào nấm mộ Dăm món chay bày khói vẩn hương cay… Ngoại sẽ làm ǵ phương ấy, chiều nay? Có thấy được con – không c̣n bé nữa Tuổi ngoại nhiều thêm – ai làm điểm tựa Chốn ấy cổng chùa - bậc cửa cao không? Sheiran 24/08/2010 Lần sửa cuối bởi phale; 09-04-11 lúc 10:24 AM |
#5
|
|||
|
|||
![]()
BÓNG NGUYỆT HẰNG SOI
(Kính tặng Sư huynh Bcdt) Nhẩm tính thời gian, chạnh nhớ thầy Sông đời băo tố mịt mùng vây Dày công giáo dưỡng mùa hoa rộ Tận sức bồi vun vựa trái đầy Nước biển đong t́nh, khâm phục thế Sao trời đếm nghĩa, tự hào thay Tṛ ngoan khắc tạc lời khuyên nhủ Bóng nguyệt hằng soi lộng tháng ngày. Nắng Xuân Lần sửa cuối bởi Nắng Xuân; 21-07-11 lúc 09:15 AM |
#6
|
|||
|
|||
![]()
Ḥai niệm
Hạnh phúc tan rồi mỏng tựa sương Nằm nghe gió thổi rát đêm trường Người đi giá lạnh ôm ḍng nhớ Kẻ ở đau buồn níu sợi thương Tiếc nuối thời gian đời mộng ảo Vùi chôn kỷ niệm cơi vô thường C̣n đâu một thuở nồng ân ái Trở giấc sao ḷng chợt vấn vương Traveler 9/12/2010 |
#7
|
|||
|
|||
![]()
Nơi t́nh yêu bắt đầu
Khi ḍng máu vẫn c̣n chảy về tim Th́ nỗi nhớ len vào từng nhịp thở Có phải khi nụ hoa kia vừa nở Một cơi ḷng cũng tan nát v́ yêu Hỏi v́ sao nhớ nhung đă thật nhiều Mà cuồng nhiệt vẫn nồng nàn thế nhỉ Với t́nh yêu có đôi đều đáng nghĩ Quên thân ḿnh chỉ nghĩ đến người ta Có phải yêu cỏ dại sẽ nở hoa Và côn trùng thoát kén tù mọc cánh Vẫn tiếng kêu triền miên đêm hiu quạnh Chỉ v́ yêu nên cái chết nhẹ tênh Ôi tiếng ve cho mùa Hạ mông mênh Tiếng dế nỉ non giữa mùa thu quyến luyến Cho nắng lên soi những ǵ đẹp tuyệt Phút huy hoàng rồi câm lặng thế thôi Và rồi hoa cỏ côn trùng cũng có đôi Yêu tự nhiên bốn mùa cùng nỗi nhớ Cho thế gian hiền ḥa theo nhịp thở Cho t́nh yêu như vừa mới bắt đầu Yeu100C Lần sửa cuối bởi phale; 09-04-11 lúc 09:39 AM |
#8
|
|||
|
|||
![]()
Đêm buồn
Khi cô đơn, Người ta cần ǵ hơn một ṿng tay ấm? Đêm rất dài và rộng, Nỗi nhớ thấm dần trong từng hơi thở thời gian. *** Bởi trót làm kiếp đa mang, Nên một đời làm thân dă tràng xe cát. Biển dại khờ muôn đời ngân nga hát Sóng bạc đầu rũ bỏ khối t́nh con. *** Thôi nhé em, từ đây hết hẹn biển thề non, Sẽ chẳng c̣n đôi ṿng tay ấm, Bờ vai xưa không c̣n đủ rộng Khi cô đơn cũng chỉ một mà thôi. *** Ngày mai sẽ pháo nổ tung trời, Rượu mềm môi tiễn em về nơi ấy Khung trời quen bỗng dưng xa lạ vậy? Xác pháo hồng tan nát cả nhớ mong. *** Anh trở về đốt kỷ niệm bên sông, Trang thơ cũ khô cong đôi nhẫn cỏ, Trời trở lạnh hay trong ḷng trở gió? Vạt cỏ may cháy đỏ rát chiều đông. *** Từ đó mùa không c̣n về trên bến sông, Câu chuyện cũ cũng cầm ḷng quên lăng Những lúc cô đơn bỗng thấy ḿnh đi lạc T́m lại ǵ cho đủ ấm ṿng tay? Dongque77 |
#9
|
|||
|
|||
![]()
KHÔNG MAY
Em bắn mũi tên t́nh ái Không may trúng phải ta thôi Một chiều, hồn ta chết đuối Em dím ta dưới làn môi Chẳng biết khi nào em thật Nào hay những lúc em đùa Chỉ biết những lời đường mật Bây giờ bỗng dậy men chua Hoài Yến |
#10
|
|||
|
|||
![]()
Tiếng tắc kè trong đêm
(Thức đêm mới biết đêm dài) Tiếng tắc kè gơ nhịp vào đêm như nhịp thở Ta chợt biết đêm dài như nỗi nhớ Thật sai lầm khi ngỡ vạn vật đă ngủ yên trong ṿng tay bóng tối Thật sai lầm khi ngỡ tâm tư ch́m vào giấc mộng những toan lo mệt mỏi Hạt sương không chỉ là hạt sương khi sương đọng mềm lá cỏ Sự sống tiềm ẩn đợi chờ hồi sinh Ta nh́n giấc ngủ của em Những nếp nhăn nhọc nhằn một ngày quần quật dăn ra dưới bàn tay ve vuốt của đêm Chợt hiểu điều lạ lùng nỗi nhớ nhung em cả những khi không xa cách Muốn cùng em tâm sự ngàn lời nhưng không nỡ nào đánh thức Giấc mơ em c̣n vương dấu cơm áo nợ nần Câu thơ ta không làm nên dẻo ngọt bát cơm Ngôn ngữ ngổn ngang thế thái thăng trầm không hóa thành câu hát ru con thay em vỗ về giấc thiên thần bé nhỏ Đêm đêm câu thơ hiện ra trên màn h́nh khi bàn phím vang lên nhịp gơ Khi bước ra cuộc đời có chút dấu vết nào tiếng vang từ tim ta Giọt mồ hôi, giọt nước mắt em là hạt sương nuôi sống lá cỏ đời ta, đời con Câu thơ ta có là tiếng tắc kè vang trong đêm đánh thức được chính ta cơn mê ngủ Sương măi rơi Tắc kè măi kêu Bàn phím đều nhịp gơ Đêm dài thật dài. Quân Tấn |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |