![]() |
|
![]() |
|
#1
|
||||
|
||||
![]()
Mất lối hạ xưa
Cánh hạ xưa nguyện vẹn giữa trang thơ, màu đă nhạt héo khô mùa phượng vỹ. Một thuở thơ trinh c̣n đong đầy tâm trí mà cỏ hoa đă chuyển giấc sang mùa. Con chim bay về ngơ ngác buổi hạ trưa, giữa oi nồng râm ran đâu đây tiếng ve buồn tán lá. Bụi đỏ ngày xưa c̣n mù bay nhớ làn nắng hạ, lối Ngọ ngày nào màu cỏ quá hoang hanh. Mùa thương ơi, lá đă trẩy xa cành, mây mỏng mảnh trôi giữa màu đêm sáng… Ḍng sông trăng tham lam thả ṿng tay lẵng lơ ôm cả đôi triền huyễn ngạn, cánh phượng tàn khóc mưa hạ rưng rưng. Hạ đến rồi đi, mùa trăng kia có đôi lúc ngập ngừng, nhưng đời trăng khuyết tṛn đâu thể dành riêng một nẻo; khát giấc yêu đương, lo mùa tàn héo, háo hức bờ trăng môi hé khắp duyên người. Hạ đă về rồi hạ lại trùng khơi, mùa đă đến để mùa xa biền biệt. Trăng vành vạch trải màu đêm luyến tiếc, bước phiêu du lơ lững bóng mây trời. Cánh phượng phai tàn cuối hạ rụng rơi, xác chú ve khô trơ gầy mà âm ba c̣n luyến tiếc... Mùa đến rồi mùa đi; trăng tṛn rồi để khuyết, ḍng thời gian cứ cuồng quay chảy xiết; mới đó xinh tươi rồi mai lại phai vàng. Cuốn sách đời tay gió lật sang trang, cánh chiều mỏi bên kia triền dốc muộn. Xuân đang tươi xin đừng mơ hạ đến, bước chim hồng mất lối hạ xưa. Lặng lẽ ai về giữa nắng ban trưa…[/COLOR][/B] Anh Phiêu Những ḍng anh viết thật cảm động và ....sâu lắng trong So gợn lên một cảm xúc, một nỗi nhớ, một niềm thương, So xin trải nơi đây anh nhé Ngày ấy ...... Rời thảm cỏ xanh màu kỷ niệm , út trở về trong thênh thang trong gió, mắt môi cười, tung tăng bước chân chim. Hôm nay Út mơ hồ trong vọng tưởng im ĺm, nhớ lúc bên nhau chờ trăng lên và kể cho anh nghe giấc mơ thời bé dại Anh lắng nghe và cho lời khuyên êm ái ,sự thương yêu theo út măi một đời Người đă xa rồi nhưng nỗi nhớ vẫn đầỵ vơi . Nỗi nhớ xoáy vào tim khiến đôi bờ môi ngậm chặt Và hôm nay Cả hai ta đang miệt mài trên những con đường ngang dọc . Đến đến ngày nào ta t́m thấy những bước chân ? Hay chỉ là những bước giữa ngại ngần, đời không ai chờ ,ai đợi ḿnh ở một nơi ḥ hẹn? T́nh yêu xưa có phải chỉ là khói hương không trọn vẹn , lời ngọt ngào quyến rũ những hư không Bao người yêu nhau đang mộng tưởng ở ḷng ,liệu họ có t́m thấy được thiên đường, khi cuộc sống vốn sẵn những đau thương , để rồi bắt được nó lại vỡ ra là mật đắng Bây giờ út muốn sống lại một ngày, như ngày nào chúng ta c̣n chưa xa vắng Trên thảm cỏ xanh của một đời tưởng nhớ ,để cơn mê dài chợt thức lời bỡ ngỡ ,ut muốn kể lại yêu thương bắt đầu bằng tiếng: Ngày ấy... tơ vương Hay út lại trốn trong mảnh vườn hoang , t́m một góc của đời ḿnh mà ngóng chút b́nh yên tha thiết ? Thèm làm sao lại được ngắm chùm lá xanh biêng biếc, trên đôi tay anh mười ngón xót xa Thèm làm làm sao là loài cỏ hoan ca , ngủ một thời để lại sau lưng lời ngậm ngùi nuối tiếc . Anh , thiên đường nhỏ dại của chúng ta đă rời xa biệt, nhưng út mong một ngày mở ra trăm triệu lối thênh thang... |
The Following 3 Users Say Thank You to sonata For This Useful Post: | ||
![]() |
|
|
![]() |
![]() |