![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]() Một hôm
Một hôm vốc một vốc thơ Rải vào trong gió bỗng mờ sương giăng Lệ từ thơ rớt xuống chăng Hay lạnh muôn kiếp theo trăm năm về? PL 11.10.09 |
#2
|
|||
|
|||
![]()
..............
|
#3
|
|||
|
|||
![]() Không tên
Ta Ta từ tiền kiếp đến chơi Ai cười sao giống một người từng quen Người Người mang một kiếp đa t́nh Nửa khuya đợi ngắm cánh Quỳnh ...rồi thôi! Buồn Buồn treo ngọn bút treo hoài Một hôm cất tiếng thở dài thành thơ Đợi Vàng thu đợi hết lá rơi Lá đau từng phút giây rời thu đi... |
#4
|
|||
|
|||
![]() Quote:
![]() ![]() Viết trong cơn say hử TS? Vụng bút đành thôi dang dở ấy Màu sơn nhạt nhẽo gió mưa trôi Biển c̣n âm ỉ ngàn cơn sóng Lặng lẽ dă tràng xe cát thôi |
#5
|
|||
|
|||
![]() ![]() Gọi lá vàng cho thu Gọi em từ xa thẳm Nghe bên đời hoang vu Một ḿnh ta lẳng lặng Trả mây về với gió Trả gió về nơi nao Ai trả ta ngày tháng Giật ḿnh ừ! chiêm bao NHẬT NGUYỆT. Gọi nhau từ tiền kiếp Chờ vọng âm không thôi Gọi từng mùa lá đổ Mùa đến đi xa vời Trả sầu cho mưa lạ Trả đợi cho trăm năm Thời gian không trở lại Ừ thôi, đành chiêm bao PL |
#6
|
|||
|
|||
![]() ![]() Ướt thu Thu Hà Nội, mênh mang hoa sữa ủ Lặng lẽ se ḷng, buổi ghé lại đơn côi Người xa vắng, ghế trống bóng thu ngồi Thầm san sẻ nỗi niềm tôi-lữ khách Thu dẫn tôi đi, Hà Nội đêm lặng vắng Những phố mơ đă thưa kẻ hẹn ḥ Tôi với bóng ḿnh, so dấu guốc co ro Kỷ niệm cũ gặp nhau không chào nữa Đêm nẻo lạ, bước chân sầu lần lựa Giẫm dấu hài của một thuở nghe đau Lệ biệt ly trời mang rắc áo nhau Dây uớt cả một trời thu Hà Nội... PL. 30.10.09 |
#7
|
|||
|
|||
![]() Bao giờ vơi hết những tàn phai?
Bao giờ vơi hết những tàn phai? Câu hỏi ấy hơn một lần em hỏi Trái tim non khẽ cúi đầu không nói Những mầm xanh mỏi đợi nắng xuân kề Đă nhạt phai, ngày cũ vẫn thường về Trong nắng muộn, trong mưa chiều rả rích Trong bóng đổ những đêm dài tĩnh mịch Trong vần thơ nét mực đẫm hoen châu Đến bao giờ vết thương ấy thôi đau? Và tàn phai ch́m vào trong kư ức? PL 2.11.09 |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |