![]() |
|
![]() |
#1
|
||||
|
||||
![]() BÁT MÌ CỦA LÒNG TỰ TRỌNG Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán xuất hiện hai vị khách lạ, có thể đoán là một người cha và một người con. Người cha bị mù, người con trai đi bên cạnh ân cần dìu cha. Cậu con trai trạc mười tám, mười chín tuổi, quần áo đơn giản, lộ rõ vẻ nghèo túng, nhưng từ cậu lại toát lên nét trầm tĩnh của người có học, dường như cậu vẫn đang là một học sinh. Cậu con trai tiến đến trước mặt tôi. Cậu nói to: “Cho hai bát mì bò!”. Tôi đang định viết hoá đơn, thì cậu ta hướng về phía tôi và xua xua tay. Tôi ngạc nhiên nhìn cậu ta, cậu ta chỉ tay vào bảng giá treo ở trên tường, phía sau lưng tôi, khẽ bảo với tôi rằng chỉ làm một bát mì cho thịt bò, bát kia chỉ cần rắc chút hành là được. Lúc đầu, tôi hơi thắc mắc, nhưng sau đó chợt hiểu ra ngay. Hoá ra, cậu ta gọi to hai bát mì thịt bò như vậy là cố tình để cho người cha nghe thấy, tôi đoán cậu không đủ tiền, nhưng lại không muốn cho cha biết. Tôi cười thông cảm với cậu. Nhà bếp nhanh nhẹn bê lên ngay hai bát mì nóng hổi. Cậu con trai chuyển bát mì bò đến trước mặt cha, thương yêu chăm sóc: “Cha, có mì rồi, cha ăn đi thôi, cha cẩn thận kẻo nóng đấy ạ!”. Rồi cậu ta tự bưng bát mì nước về phía mình. Người cha không vội ăn ngay, ông cầm đũa dò dẫm đưa qua đưa lại trong bát. Mãi lâu sau, ông mới gắp trúng một miếng thịt, vội vàng bỏ miếng thịt vào bát của người con. “Ăn đi con, con ăn nhiều thêm một chút, ăn no rồi học hành chăm chỉ, sắp thi tốt nghiệp rồi, nếu mà thi đỗ đại học, sau này làm người có ích cho xã hội”. Người cha nói với giọng hiền từ, đôi mắt tuy mờ đục vô hồn, nhưng trên khuôn mặt sạm nắng, nhăn nheo lại sáng lên nụ cười ấm áp và mãn nguyện. Điều khiến cho tôi ngạc nhiên là người con trai không hề cản trở việc cha gắp thịt cho mình, anh điềm nhiên nhận miếng thịt, rồi anh lặng lẽ gắp miếng thịt đó trả về bát mì của cha. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, dường như thịt trong bát của người cha cứ gắp lại đầy, gắp mãi không hết. “Cái quán này thật tử tế quá, một bát mì mà biết bao nhiêu là thịt”. Ông lão cảm động nói. Đứng bên cạnh họ, tôi chợt thấy tim mình thắt lại, trong bát chỉ có vài mẩu thịt tội nghiệp, quắt queo bằng móng tay, lại mỏng chẳng khác gì xác ve. Người con trai nghe vậy vội vàng tiếp lời cha: “Cha à, cha mau ăn đi, bát của con đầy ắp không biết để vào đâu rồi đây này”. “Ừ, ừ, con ăn nhanh lên, ăn mì bò là bổ dưỡng lắm đấy con ạ”. Hành động và lời nói của hai cha con đã làm chúng tôi rất xúc động. Chẳng biết từ khi nào, bà chủ cũng đã ra đứng cạnh tôi, lặng lẽ nhìn hai thực khách đặc biệt. Vừa lúc đó, cậu Trương đầu bếp bê lên một đĩa thịt bò thơm phức, bà chủ đưa mắt ra hiệu bảo cậu đặt lên bàn của hai cha con nọ. Cậu con trai ngẩng đầu tròn mắt nhìn một lúc, bàn này chỉ có mỗi hai cha con cậu ngồi, cậu ta vội vàng hỏi lại: “Anh để nhầm bàn rồi thì phải?, chúng tôi không gọi thêm thịt bò.” Bà chủ dịu dàng bước lại chỗ họ: “Không nhầm đâu, hôm nay chúng tôi kỉ niệm ngày mở quán, đĩa thịt này là quà biếu khách hàng”. Cậu con trai không hỏi gì thêm. Cậu lại gắp thêm vài miếng thịt vào bát người cha, sau đó, bỏ phần còn thừa vào trong một cái túi nhựa. Chúng tôi âm thầm quan sát hai cha con ăn xong, tính tiền, rồi dõi mắt tiễn họ ra khỏi quán. Mãi khi cậu Trương đi thu dọn bát đĩa, chúng tôi bỗng nghe cậu kêu lên khe khẽ. Hoá ra, bát của cậu con trai đè lên mấy tờ tiền giấy xếp gọn, vừa đúng giá tiền của một đĩa thịt bò được viết trên bảng giá của cửa hàng./. Ta vẫn gặp trong cuộc đời nhiều người rất nghèo về vật chất nhưng lại giàu lòng tự trọng. Lòng tự trọng giúp ta có thêm nghị lực để ngẩng cao đầu, vượt qua khó khăn, nghịch cảnh, sống hạnh phúc vì luôn vững tin vào chính mình. Lòng tự trọng với ánh hào quang chói lọi của nó sẽ trở thành lương tri con người. (Irving Layton) (Sưu tầm từ Internet)
Lần sửa cuối bởi Hạ Phượng; 09-10-10 lúc 07:59 PM |
The Following 14 Users Say Thank You to Hạ Phượng For This Useful Post: | ||
Cá chuồn (09-10-10),
CM4Q (09-10-10),
hoatigon208410 (29-11-10),
Huyzozo (09-10-10),
kehotro (29-03-11),
Mỹ Duyên (09-10-10),
Miên Miên (09-10-10),
MoonRiver (09-10-10),
Nắng Xuân (09-10-10),
nghiemthilan (26-11-10),
Nhím con (09-10-10),
phale (09-10-10),
traitimbietkhoc (31-10-10),
vietdung (09-10-10)
|
#2
|
||||
|
||||
![]()
Vậy là tỷ hết bận rồi, cám ơn tỷ đã quay lại với nhà mình nha...iu tỷ lắm
|
The Following 5 Users Say Thank You to Huyzozo For This Useful Post: | ||
Cá chuồn (09-10-10),
Hạ Phượng (09-10-10),
hoatigon208410 (29-11-10),
Nắng Xuân (09-10-10),
phale (09-10-10)
|
#3
|
||||
|
||||
![]()
@ 29 ơi , mừng lắm khi 29 lại về gởi bài .
Lòng tự trọng của 1 người là rất cần thiết . Ta có thể nghèo về vật chất nhưng đừng nghèo về nhân cách Bài này 4 đã đọc rất lâu rồi , nhưng giờ đọc lại vẫn thấy hay và cảm động trước những nhân vật trong câu chuyện |
The Following 5 Users Say Thank You to CM4Q For This Useful Post: | ||
Cá chuồn (09-10-10),
Hạ Phượng (09-10-10),
hoatigon208410 (29-11-10),
Nắng Xuân (09-10-10),
phale (10-10-10)
|
#4
|
||||
|
||||
![]()
Không biết là Truyện có thật hay sáng tác, nhưng thật hay!
NX không được đọc nguyên tác nhưng suy đoán cái tựa có vẻ dịch không đúng??? Theo NX thì ý tác giả nói "hành động trả tiền đĩa thịt bò" được coi như thể hiện "lòng tự trọng", như vậy thì "CÁI GIÁ CỦA LÒNG TỰ TRỌNG" sẽ là tựa phù hợp theo ý nếu thiên về "lòng tự trọng". Nội dung chính của truyện không phải ở chỗ trả tiền đĩa thịt mà chính là tình cảm và hành động của hai cha con họ, nên cái tựa phù hợp nhất cho truyện phải "NHỮNG BÁT MÌ". Dù sao cũng chỉ là ý kiến cá nhân "ngoài lề" thôi... Cám ơn Hạ Phượng thật nhiều. |
The Following 5 Users Say Thank You to Nắng Xuân For This Useful Post: | ||
CM4Q (10-10-10),
Hạ Phượng (13-10-10),
hoatigon208410 (29-11-10),
Huyzozo (09-10-10),
phale (10-10-10)
|
#5
|
||||
|
||||
![]()
Câu chuyện bạn Hạ Phượng sưu tầm chỉ là trích đăng (chưa nguyên văn) một trong những câu chuyện cảm động về cha. Riêng đoạn trích này, có khá nhiều dịch giả đã dịch và đưa lên net, đăng rất nhiều ở các diễn đàn. Chuyện này cũng được một số tổ chức tôn giáo lồng ghép trong các bài giảng hoặc bài viết về hình ảnh người cha.
Có khá nhiều tựa đề đặt cho truyện ngắn này, VMT kể lại đây rồi tùy các bạn lựa chọn cho mình một cái tựa thích hợp nhất. Điều tôi thích nhất ở đây là bạn Hạ Phượng đã nhắc lại cho chúng ta một bài học về tình phụ tử: hy sinh, thầm lặng, cao thượng và có lòng tự trọng. Hai bát mì Hai bát mì bò Bát mì & lòng tự trọng Bát mì và lòng tự trọng Cha, con và câu chuyện bát mì Cha, con và bát mì bò Hai cha con và một bát mì bò Câu chuyện bát mì Tô mì Bát mì .................................. |
#6
|
|||
|
|||
![]()
PL sẽ chọn tiêu đề: Hai cha con
p/s: Cảm ơn 29 muội nha. Câu chuyện này PL cũng đọc nhiều lần rồi, đọc lại vẫn thấy hay. Chi tiết đắt, theo PL là chỗ anh con trai trả tiền đĩa thịt bò. Vì anh con trai thừa hiểu, nhà hàng hẳn là đã thương hại hình ảnh hai cha con nhường nhau những miếng thịt nên tặng cho 2 cha con đĩa thịt bò ấy. Hẳn nhà hàng đã hiểu lầm. Không phải người con thiếu thốn mà người cha nhường thịt cho con. Hình ảnh hai cha con nhường nhau thể hiện tình phụ tử cao đẹp. Điều này không hiếm gặp trong cuộc sống của chúng ta. Hành động nhà hàng mang tặng thêm đĩa thịt đã làm xấu đi hình ảnh nhường nhau của hai cha con. Vì dù có nhiều thịt hơn thế thì người cha vẫn luôn muốn nhường hết cho con. Và người con đã làm điều hiển nhiên phải làm là trả tiền đĩa thịt, để giữ gìn hình ảnh đẹp của hai cha con! |
The Following 4 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#7
|
||||
|
||||
![]() Quote:
Người cha bằng cảm nhận tâm linh, bằng cảm giác, bằng mũi... vẫn nhận biết con mình vì mình mà khổ cực nhưng không muốn làm con buồn nên cố làm ra vẻ tự nhiên mà san sẻ cho con. Hình ảnh hai cha con thương yêu, nhường nhịn nhau đã thức tỉnh nhà hàng - vốn chỉ biết chém chặt - và đây là một trong những nghĩa cử đáng trân trọng bởi xuất phát từ tình cảm thực tế chứ không hẳn từ chút thương hại. Tình cảm của nhân viên nhà hàng, của nhân vật tôi dẫn chuyện và của những người chung quanh như tấm thảm đỏ chung quanh tình cảm của hai cha con. |
The Following 2 Users Say Thank You to VỀ MIỀN TRUNG For This Useful Post: | ||
CM4Q (14-10-10),
hoatigon208410 (29-11-10)
|
#8
|
||||
|
||||
![]()
Cảm ơn Thúc & cả nhà đã chia sẻ.
HP nhận được câu chuyện này từ e-mail của một người bạn gửi. Thúc biết không, mỗi khi đăng bài nào thì HP cũng luôn đi tìm bài gốc cũng như tác giả của bài viết đó hết, để ghi chú dưới mỗi bài mình đăng. Bài nào tìm không ra, HP mới ghi chữ "sưu tầm". Thật tiếc là bài này HP không tìm ra nguồn gốc. Lần sửa cuối bởi Hạ Phượng; 26-11-10 lúc 12:43 PM |
The Following 3 Users Say Thank You to Hạ Phượng For This Useful Post: | ||
![]() |
|
|
![]() |
![]() |