![]() |
|
![]() |
|
#1
|
||||
|
||||
![]()
Đọc tâm sự của "Nó " sao mà giống" người ta" đến thế
Nhưng ..." anh của Nó " khác với ..."anh của người ta " B́nh an nhé "Nó " ơi |
The Following 4 Users Say Thank You to CM4Q For This Useful Post: | ||
#2
|
||||
|
||||
![]()
Là tháng 7 dương lịch chứ đâu phải tháng 7 âm lịch, mà sao báo hiệu của những gì về "âm binh" ko thế?
Chiều nay đi thăm bệnh ba của bé Sương 01 đứa lính ngày trước. Có trách nó, bảo ba bệnh nặng thế sao ko gọi điện báo cho chị, và nhận giúp đỡ chứ. Gia cảnh đang khó khăn, mà ít người thân. Ko ngờ nó nhắc lại lời nói mấy năm trước của mình...! Lời nói mình đôi khi tưởng chỉ là thoáng qua, nhưng ko ngờ lại có ảnh hưởng lớn như là 01 bài học hay phương châm sống của 01 con người. Nhưng mỗi hoàn cảnh, mọi sự việc..có cách giải quyết, và cách xử lý khác nhau.. Mấy năm trước, cứ hàng năm công ty cho đi khám sức khỏe định kỳ, cũng khám đơn giản thui, mà nhớ rõ năm ấy con bé Khánh khoảng 23t, có sự tiềm ẩn của bệnh ung thư bạch cầu... Và là sự thật gia đoạn đầu của bệnh ung thư ấy... Cả công ty ai cũng thương cảm lo lắng an ủi...ưu tiên tất cả cho nó....trong mấy tháng trời... Nhưng càng ngày nó càng muốn nhận SỰ THƯƠNG HẠI của mọi người 01 cách ko còn gì để nói. Ngay cả những khách hàng ko biết gì, ko thân thân quen..nếu nó tiếp xúc nó đều kể lể ra bệnh tình của nó thế. Chuyện quyết định cũng sẽ phải quyết định thôi...! Mình đề nghi Bà giám đốc (cũng là gà nhà) cho hẳn Khánh 20tr (năm đó gần = tương đương 02 năm làm việc của Khánh)vì Khánh đã làm được cho công ty cũng gần thời gian là 2 năm. Tặng hẳn 20 triệu để Khánh có thể về quê ( Nam Định) dưỡng bệnh hoặc như thế nào thì tùy, vì Khánh ko còn làm nhưng vẫn có lương như thế... Trước khi chia tay cũng làm tiệc cafe bánh trái nho nhỏ tại phòng họp công ty cho Khánh và mọi nhân viên (lúc ấy nhân viên, thủ kho...kiêm này kia khoảng 16 người) Và khi ấy mình tặng Khánh 01 lời khuyên: HÃY NÊN NHẬN SỰ THƯƠNG HẠI CHỈ 01 HOẶC ĐÔI BA LẦN TRONG CUỘC ĐỜI, Ở NHỮNG LÚC NHỮNG HOÀN CẢNH NHẤT ĐỊNH NÀO ĐÓ THÔI. HÃY ĐỂ SỰ THƯƠNG HẠI CỦA MỌI NGƯỜI ĐƯỢC ĐẶT ĐÚNG CHỖ Ở CÁI TÔI CỦA SỰ THƯƠNG HẠI. Thế mà lời nói này lại là 01 trong những phương châm sống của bé Sương, nó bảo em còn cố gắng được thì em cố mà sếp...giờ nó vẫn là cô kế toán cho 01 công ty ở Sông Bé(4 năm nó về gần nhà làm tiện săn sóc cho ba nó) Cũng phận kế toán...cũng con số...nhảy lung tung...thế mà người ko có đầu óc tham lam...kinh doanh...kiếm tiền...thì con người ta an phận ghê... Là 01 kế toán giỏi chưa hẳn là nhà kinh doanh giỏi...Nhưng là nhà kinh doanh giỏi bắt buộc phải là kế toán giỏi... Phải đúng thế sao? Tháng này dấu hiệu nhiều chuyện "nam tàu" lắm đây...! ....! |
The Following 5 Users Say Thank You to Sa Thạch For This Useful Post: | ||
CM4Q (14-10-10),
hoatigon208410 (11-01-11),
Huyzozo (13-10-10),
Nhím con (21-09-10),
phale (22-09-10)
|
#3
|
||||
|
||||
![]()
Thế đấy...cái nghề...
Chiều nay đến định kỳ hiến máu....Bệnh Viện Chợ Rẫy ...người bệnh, người nuôi, người thắm...đông như kiến... Nơi nhận hiến máu nhân đạo...Tầng 4... Nộp thẻ ngồi chờ đến tên ḿnh...nơi đây cũng quá quen thuộc 01 năm ít nhất 03 lần... Một người đàn ông trung niên tuổi chắc cũng Lục thập toàn hơn...dáng người c̣m cỏi, khuôn mặt khắc khổ, ánh mắt như van xin với dăy người ghế hành lang sát bên: - Quê tận Phú Yên đau hơn mấy năm, nhà nghèo cố cầm cự, nhưng đến hôm nay không cầm cự được, vay mượn bà con, họ hàng được 2 triệu vào khám bệnh. - Đă biết là ung thư gan, nhưng giờ phải xét nghiệp thêm, mà đang thiếu khoảng 520 ngàn. Đến đấy, tự nhiên có 01 anh thanh niên khoảng hai mấy ba mươi đứng dậy móc túi quần ra và hỏi ông bác ấy: - Thiếu bao nhiêu? Năm trăm mấy hả, thôi Tôi cho 100 c̣n bao nhiều xin thêm mọi người xung quanh. Ông bác lần đi qua từng hàng ghế, người cho 50k, người 20k, người 100k, có một số người ánh mắt lại thờ ơ, có lẻ họ khá quen với cảnh ấy, hoặc họ đă bị, đă đọc một số báo cảnh giác chuyện giả dạng để gạt ḷng thương hại của người khác. Và cũng đến Tôi, Tôi hỏi: Thế Cụ c̣n thiếu bao nhiêu nửa? - Ông Cụ dừng lại đếm và nói: C̣n thiếu 200k nửa Cô ơi. Tôi móc giỏ ra 200k và đưa cho Cụ rồi bảo: Thôi Cụ cầm cho đủ mà xuống xét nghiệm cho sớm đi. Ông Cụ cám ơn ríu rít rồi đi xuống lầu, và lúc ấy cũng đến Tôi vào "bán máu" (thường nói đùa là thế, túng tiền nhậu nên đi bán máu...đổi lấy chầu nhậu, cũng có quen mấy anh bác sĩ trong ấy hay ḥ hẹn đi nhậu...) Khoảng 01 giờ sau xong Tôi ra về, xuống đến lầu dưới Tôi chợt khụng lại khi nh́n thấy ông Cụ ấy. Tôi đứng lại nh́n và cũng cảnh như thế Cụ thiếu năm trăm mấy, cũng lại anh thanh niên lúc nảy cho Cụ 100k trước. Xuống đến nhà xe, Tôi vẫn đang bần thần( có phải tiếc không nhỉ?) th́ Ông Cụ ấy với anh thanh niên kia cũng vào lấy xe, rồi nh́n thấy cảnh họ chia tiền tại đấy. Và Tôi chợt thừ người rồi mỉm cười tự nhủ: "Chiều này vé sổ ḿnh cũng nằm trong danh sách bị lừa". Hèn chi đâu trách được xă hội ngày càng nhiều người vô cảm trước những nỗi đau và mất măt, ...Là do 01 phần thế chăng??? Vào đây lẩn tha, lẩn thẫn không phải là ḿnh tiếc 200k không giúp đúng người, mà để vơi bớt cái cảm giác "ḿnh bị lừa" và phải chăng để ngày mai...khi gặp hoàn cảnh tương tự thế, ḿnh cũng sẽ cho, nhưng cũng sẽ kỷ càng hơn : Con muốn xem hồ sơ bệnh của Cụ ...!!! Lần sửa cuối bởi Sa Thạch; 13-10-10 lúc 08:17 PM |
The Following 5 Users Say Thank You to Sa Thạch For This Useful Post: | ||
amthanhmoi (13-10-10),
CM4Q (14-10-10),
hoatigon208410 (11-01-11),
Huyzozo (13-10-10),
LAO HAC (13-10-10)
|
#4
|
||||
|
||||
![]() Quote:
Đọc xong câu chuyện của ST tự dưng ḿnh liên tưởng đến một người bạn cũng lâm vào cảnh dở khóc dở cười như ST......ừ biết rồi khổ lắm..nói măi.... C̣n những kẻ như Ông Cụ và Chàng Trai kia ư?...vẫn nhiều lắm...Những kẻ ch́ biết lợi dụng ḷng tốt và tính thương người của người khác...họ đâu cần quan tâm rằng bản thân người tốt kia làm ra đồng tiên chân chính bằng chính mồ hôi .nước mắt..và cả máu của ḿnh để có đựoc ...vậy mà chỉ một câu nói,một hành động giả khổ để moi móc tiền của người khác.....Đời!!!!!!! cũng chỉ đến thế mà thôi.?. |
The Following 5 Users Say Thank You to LAO HAC For This Useful Post: | ||
amthanhmoi (13-10-10),
CM4Q (14-10-10),
hoatigon208410 (11-01-11),
phale (15-10-10),
Sa Thạch (13-10-10)
|
#5
|
||||
|
||||
![]()
khổ đau và hẩng hụt....
|
The Following 4 Users Say Thank You to VỀ MIỀN TRUNG For This Useful Post: | ||
#6
|
||||
|
||||
![]()
Tự nhiên cái vớ va vớ vẩn ấm ức thế này.
Bộ phim "Ṿng xoay cuộc đời" thiên về t́nh cảm hơi nhiều, mặc dù cũng là phim chuyên về chiến lược đấu đá nhau trong kinh doanh, thế mà vẫn cuốn hút ḿnh thế này... Xem gần đoạn cuối mà tức cô nàng chị 2, yêu ǵ mà mù quáng, bất cả thị phi, ngu thế... Nhưng tóm lại phim này xem cũng ok, ko đến nổi hối hận. Cũng đề tài t́nh yêu - hận, thế gian nói nhiều, phim cũng quá nhiều, thế con người vẫn ko thoát được cái ṿng lẫn quẩn này. Ḿnh đúng thật là "giang san biến đổi bản tính nan di", cho dù đánh chết cái tính vẫn... không chừa. Đă xem th́ phải xem liền 01 mạch, t́m doow về cho đủ bộ xem trọn 01 đêm, ko chờ stv9 đâu... |
The Following 3 Users Say Thank You to Sa Thạch For This Useful Post: | ||
#7
|
||||
|
||||
![]()
10.01.11
Tối qua căng mắt xem hết tập cuối trong phần 2 của Truyền Thuyết Liêu Trai. Đáng xem, t́nh tiết đóng đạt hơn những lớp người cũ đă đóng, có lẽ 01 phần do kỷ xảo tỉnh vi hơn. Thế mới nói, trong cuộc đời đâu phải lời hứa, lời thề nào cũng được chính ḿnh thực hiện tốt. Mặc dù rất cố sức, rất cố muốn đạt được như lời hứa, lời tự nhủ của chính ḿnh. Sẽ xa anh, sẽ ko yêu anh nửa, sẽ sống một ḿnh...Đă hứa như thế, và thực hiện như thế...nhưng đôi lúc cũng đau đáu thế này... Sao ko thực hiện đúng trọn vẹn như ḿnh tự hứa với chính ḿnh nhỉ? Có phải như thế mới là chính riêng của mỗi người hay ko? |
The Following 3 Users Say Thank You to Sa Thạch For This Useful Post: | ||
#8
|
||||
|
||||
![]()
Phải chi giờ bên 4 cũng có mưa để nhờ mưa gột sạch tất cả như bên Đá nhỉ
Nhưng Đá ơi , tất cả có trôi tuột đi hay không ??? 4 nghĩ là không ... sẽ c̣n 1 tí ǵ đó lắng lại trong ḷng.Có điều ...sự lắng đọng đó có c̣n khiến ta đau đớn nữa hay không mà thôi 4 cũng giống Đá ở điểm này nà...Không hối hận những ǵ ḿnh đă chọn , và vững ḷng đi tiếp con đường ḿnh đă chọn ... |
#9
|
||||
|
||||
![]()
04/06/11
Đêm nay giấc ngủ lại chông_chênh lối về...! Đằng sau nét mặt mùng 2, 16...cũng vẫn trái tim đa cảm, khó thay đổi... Và lại bật cười khi mang ra so sánh... Một ngày nó nh́n cái đt, computr..tờ...thầm th́, lầm bầm, chỉ trỏ.... rất nhiều hơn được nói chuyện hay nh́n thấy anh... Lắm lúc điên điên... thấy ḿnh tệ, thua cả cái vô tri vô giác... Nó đă cố gắng trân trọng, ǵn giữ, chăm bón bằng tất cả nhẫn nhịn chịu đựng... của 01ng phụ nữ.. Để rồi chỉ nhận về sự tự ái tổn thương và cũng chỉ biết đứng nh́n anh lăng du, tự do, công việc...."" Anh rất bận".... Nó nhẫn nại, ko dằn vặt ko trách hờn... bởi nó *&#hiểu có lẻ trong anh chưa có chỗ cho nó... Nhưng nó cũng có cái Tôi cái tự ái, nó chẳng cầu xin hay làm mọi cách để anh yêu thương nó... Và thế.. nổi đau đáu này cứ âm ỷ ngày qua ngày.... để rồi nó cứ phải trang bị biến ḿnh ở vẻ mặt mùng 2, 16.... mà che đậy cho nỗi xót xa đau đáu này.. Nó dầy công châm chuốt, ǵn giữ.... nhưng anh vẫn như tṛ chơi trốn t́m trong cuộc t́nh này... và cứ thế đêm từng đêm trong căn pḥng rộng răi... nó khóc thầm....ḷng trống rỗng... v́ cuộc t́nh chông chênh.... mà con tin ngu khờ của nó yêu rất thành thật, ko dối lừa... cũng như chưa ư định thay *&#đổi....Dù chị đă quyết buông tay cuộc t́nh này... Và nó cũng sẽ đôi lần chợt hỏi, anh có từng hối tiếc ...dù 01 chút nhỏ nhoi...khi nó buông tay cuộc t́nh này.... ko anh nhỉ?? ... |
#10
|
||||
|
||||
![]()
2h sáng tết Đoan Ngọ Tân Măo!
Lại nửa năm trôi qua... Thời gian có chờ đợi ai bao giờ??? Những ngày gần đây ḷng sao cứ nặng nề..v́ vào mùa mưa nên ḿnh cũng ảnh hưởng sự hờn dỗi cuả ông trời luôn sao? Hay già cỗi v́ quá mệt khi lúc nào cũng chở nụ cười vô hồn làm mê ḷng người khác... Thôi cố âu yếm đôi mắt cho nhắm laị để c̣n phải ngày mai... Mong chờ ngày mai, vui hay buồn ngày mai nó trả lời... Rối ren cũng ở ngày mai Vui hay điên tỉnh cũng là ngày mai Miên man hờn dỗi...mộng tàn Vật vờ...bám víu...thời gian...chờ người... |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |