![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Ước có lúc thôi phải không anh KHT? Nghĩa là thi thoảng thôi... |
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#2
|
|||
|
|||
![]()
Đọc mấy câu viết này ở nhà anh LH:
Có người nói với ông (A de Mello) : "Chết rồi là hết ư ? Thế th́ quá hăi hùng. V́ sau khi chết ḿnh không c̣n được nghe, được thấy, và được yêu nữa!" Ông trả lời: "Vậy mà trước khi chết, người ta cũng không biết nghe, không biết thấy, không biết yêu đó bạn ạ !" Thật đáng ngẫm nghĩ... |
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#3
|
|||
|
|||
![]()
Đương nhiên là phải có lúc thôi. Chứ đă làm người rồi mà không có trách nhiệm với bản thân, với gia đ́nh , thân hữu và công việc th́ đi chết à?
Quote:
Thấy: Mỗi người lại suy nghĩ khác nhau. Yêu: Không phải ai cũng biết yêu. Nhưng tóm lại: Mỗi con người trong chúng ta, luôn có ít nhất hai bộ mặt và hai tính cách ( Không kể thiểu số đa nhân cách ). Trên trời cũng có mặt trời, mặt trăng. Con người cũng có thiện có ác xen lẫn. Có một thiểu số mà phương diện thiện hoặc ác phát triển quá mạnh lấn át không cho phía c̣n lại có cơ hội trỗi dậy. Nhưng nó không bị triệt tiêu mà vẫn c̣n tồn tại đâu đó. Do vậy, mà có người nh́n đời toàn màu hồng và có người nh́n đời toàn màu đen. Để cân bằng, những con người "b́nh thường" khi bị đẩy vào thế phải mang bộ mặt: Thật đạo đức hay thật gian ác. Người ta sẽ t́m cách thể hiện mặt trái trong một hoàn cảnh thuận lợi hơn. Tóm lại, khi biết tự cân bằng ḿnh, không quá thiên về điều ǵ đó ta sẽ cảm thấy vui vẻ hơn. Lúc ấy, nghe, nh́n và yêu cũng đúng mực. V́ hiểu ai cũng có tốt có xấu, không quá hy vọng để lại thất vọng. Những điều ta đọc, những điều ta gặp. Đôi khi chỉ là cái vỏ bên ngoài, muốn nghe và thấy được cái thật. Chẳng có ǵ chính xác hơn việc trực tiếp lao vào tṛ chuyện với cuộc sống đời thường. Ḥa trộn cả hai mặt rút ra được kết luận. Sống cảm thấy vui vẻ hơn biết tha thứ hơn. Ngay cả chính khi bị người khác làm điều xấu vẫn có thể mỉm cười v́: Họ không dùng cách đó th́ họ biết dùng cách ǵ. Trời sinh ra, người đă có của ăn tám đời không hết, kẻ một miếng lần không ra. Người th́ quá thông minh nhanh nhạy, kẻ th́ khù khờ dễ tin. Người th́ sức khỏe dồi dào, kẻ triền miên bệnh tật. Nếu ai cũng khỏe mạnh, khôn ngoan th́ chắc ḿnh khó mà kiếm việc, khó mà làm ra tiền để sống. Liệu có mấy người biết cân bằng bản thân trước khi biết : Nghe, nh́n, yêu ? |
The Following 3 Users Say Thank You to kehotro For This Useful Post: | ||
#4
|
|||
|
|||
![]() Quote:
".... khi biết tự cân bằng ḿnh, không quá thiên về điều ǵ đó ta sẽ cảm thấy vui vẻ hơn. Lúc ấy, nghe, nh́n và yêu cũng đúng mực. V́ hiểu ai cũng có tốt có xấu, không quá hy vọng để lại thất vọng." Câu này của huynh không có khi học cả đời hông xong đó huynh ơi... Học: - Cân bằng ḿnh - Không quá thiên về điều ǵ - Nghe, nh́n, yêu - Nghe, nh́n, yêu đúng mực - Ai cũng có tốt có xấu - Không quá hy vọng - Đừng thất vọng... Thế mà không có trường lớp nào dạy, cũng có nghĩa là chỉ khi nào trải qua mới biết ḿnh đúng hay sai trước đó... Hic, mới nghĩ thôi đă thấy muốn trọc đầu rồi huynh... |
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#5
|
|||
|
|||
![]()
Đi chùa
Rằm lên chùa... Người đông như kiến... Những người ăn mày cũng theo đó đông lên, ngồi dọc 2 bên lối vào... Những bàn tay ch́a ra khẩn khoản... Số người dừng lại trước những ánh mắt van xin khổ sở ấy không nhiều. Hoặc họ đă quá quen với cảnh này, hoặc họ sợ bị lừa như các tờ báo đăng tải về những người giả dạng tàn tật để lừa gạt ḷng thương hại của người khác... Mỗi lần có người đi qua không dừng lại, tôi lại đọc thấy sự thất vọng trên những gương mặt khốn khổ, thân xác rách rưới ấy... Chùa ngày rằm nhang khói nghi ngút, mờ mịt cả khuôn viên rộng lớn. Những bó nhang có khi chỉ vừa đốt lên đă được những người làm công tác dọn dẹp nhổ đi cho vào các thùng chứa to đùng... Mỗi bó nhang trung b́nh có giá 5,000 đồng... Ước tính mỗi dịp như thế này có khoảng 1,000 bó nhang được đốt dở dang, tương đương với 5,000,000 đồng ... Chưa kể, hoa đầy kín các bàn thờ, không có b́nh chứa, người ta để ngổn ngang, rơi văi. Mỗi bó hoa giá 30,000 đồng. 100 bó = 3,000,000 đồng. Rồi trái cây các loại, thừa mứa không kể hết! Tôi tự hỏi, Phật ngự trên cao có nh́n thấy cảnh thừa mứa nơi này, đói khát nơi khác không? Trong những người đang lầm rầm khấn vái kia có những người vừa xua tay lạnh lùng với những ánh mắt van nài ngoài cổng chùa, để rồi khúm núm trước những bức tượng gỗ thinh lặng... Và tôi nghĩ, đời ngoài kia, hay chùa trong này, những kẻ có quyền năng vẫn luôn được người ta xum xoe, cung phụng. Chỉ tội cho những người không may... Chỉ cần chỗ chân nhang kia đừng đốt th́ có thể giúp cho bao nhiêu người bất hạnh sống qua được một ngày... Lần sửa cuối bởi phale; 30-08-10 lúc 03:09 PM |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |