![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]() Bỗng thấy
Bỗng thấy ḿnh thôi đơn lẻ Đầu ngày ngọn gió hỏi han Bỗng thấy ḿnh như thơ trẻ An yên vui giữa ngày nhàn Thấy ḷng ân cần lửa ấm Sưởi ḷng lặng lẽ tan sương Thấy t́nh như mùa xanh lại Cỏ hoa thơm trải vạn đường Bỗng thấy đời như cơi lạ Niềm vui ai thắp lung linh Thấy ḿnh ngây ngô tự thuở Trong veo tươi mới ánh nh́n Bỗng thấy yêu người như thể Đă từng yêu mấy muôn xưa Bỗng thấy ngôn từ thiếu thốn Không sao nói hết t́nh vừa.... PL 10.2.2017 |
#2
|
|||
|
|||
![]() Tiếng xe sớm
Tiếng xe vọng thương người đi ngoài phố Giờ này sương chắc lạnh lắm muôn đường Cơi trần gian tất bật kẻ muôn phương Ngày chưa tỏ đă xiêu ḿnh vào gió Một kiếp người lật bàn tay không - có Dưới chân ḿnh đất lấp vạn chân qua Ngày càng trôi ngày càng lắm phôi pha Bao người nặng hành trang chưa buông được Tiếng xe vọng... thương người đang xuôi ngược Sau lưng ḿnh chắc chỉ bóng trên yên Cây bên đường c̣n ôm giấc mơ riêng Và bóng tối ngọn đèn không soi đủ Người về đâu... bỏ lưng chừng cơn ngủ Áo có dày, khăn có ấm trên vai Can cớ ǵ ra phố... phố chưa ai Trên lối lạnh có nghe ḿnh cô độc... PL 10.2.2017 |
#3
|
|||
|
|||
![]() Tan tầm
Tan tầm rồi đó ta ơi Về đi.. phố đón, chân trời mây đưa Sân c̣n dăm hạt nắng thưa Về đi... lá cũng thôi đùa hàng hiên Dập dềnh dăm nỗi sầu riêng Về đi... gói lại trong miền cỏ hoa Lối người đă vắng chân qua Về đi... ngày đă phôi pha... cuối ngày Ngó chi mấy nhánh liễu gầy Cánh chim bạt gió xiêu bay dặm trường Hồng hoa cánh rụng góc tường Cỏ vàng bậc cửa...khói vương mái lầu Về đi… như vẫy chuyến tàu Sân ga là thuở ban đầu chưa yêu… PL 9.2.2017 |
#4
|
|||
|
|||
![]() Đợi
Cứ vậy mà em đợi Việc lâu lâu lại dừng Cứ vậy mà em mong Check tin rồi rưng rưng Ngó mây rồi ngó nắng Nh́n cỏ hoa tường rào Dơi lá bay cuối gió Nghe đời thôi xôn xao Người có biết em thế Tựa vào thơ dỗ ḷng Ngoài kia ngày lầm lụi Dắt díu ngày qua song… Cứ vậỵ… chiều trống vắng Người bận ǵ quên sang Em ngồi ôm nỗi nhớ Loay hoay và hoang mang.. PL 9.2.2017 |
#5
|
|||
|
|||
![]() Anh đâu phải là sóng
Anh đâu phải là sóng Cớ ǵ mà em trôi Hỏi gió, gió không nói Hỏi mây, mây chỉ cười Phài là duyên nợ cũ Hay thề hẹn xa xưa Mà chạm nhau buổi ấy Tựa trăm năm gọi mùa Muốn cầm tay đan ngón Muốn giụi má tựa vai Anh không phải là nắng Mà sưởi em đông dài Yêu anh như lửa đượm Nhớ anh cả khi gần Chan thứa ḷng em lắm Nh́n thôi cũng rưng rưng PL 9.2.2017 |
#6
|
|||
|
|||
![]() Đêm
Chắc không c̣n ai thức nữa Một ḿnh ta với ta thôi Pḥng rộng gió len thừa mứa Phố khuya chắc cũng sương vùi Lướt phây, làm thơ, đọc sách... Đêm dài lầm lũi thời gian Đèn chong đôi ngọn đă tắt Không dưng bịn rịn ngày tàn Người khắp muôn trùng đă ngủ Ngoài kia vạn vật im ĺm Thạch sùng nhớ ai tắc lưỡi Đêm duềnh sóng nước mông mênh Đâu c̣n có ai để đợi Mắt chờ chi đó mắt ơi Gối đơn ôm vào dỗ giấc Ngàn sao đang lặn cuối trời... PL 8.2.2017 |
#7
|
|||
|
|||
![]() Giá mà
Giá mà giờ này anh thức Để biết em đợi nơi này Phố khuya tàu qua đă vắng Chỉ c̣n em với loay hoay Ngọn gió chen vào song cửa Ngọn đèn soi bóng lẻ loi Giá mà giờ này anh thức Nhớ nhung chắc bớt gọi đ̣i Trong ṿng tay em chiếc gối Giá mà gối hoá thành anh Em sẽ là em bé nhỏ Trên vai anh dỗ mộng lành Giá mà... bỗng dưng Bụt hiện Thương em... đũa phép nhiệm màu... Áo người mùi hương chan chứa... Nhớ tràn như đă bao lâu... PL 7.2.2017 |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |