NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Thơ > Thơ Trữ Tình
Nạp lại trang này Trường ca "Sóng Cuộn" của Nguyễn Trí Hiếu

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng ký nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "Tình yêu 2020""
Lời cảm ơn và hình ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

Trả lời
  #1  
Cũ 18-06-14, 11:00 PM
hieua hieua đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Dec 2010
Bài gửi: 691
Thanks: 87
Thanked 813 Times in 519 Posts
Mặc định

Mẹ ta tuốt toát đầu trần
với manh áo cộc bồng bềnh giữa trưa.

Ve ơi !Ve hãy thương mẹ nhé
đừng khóc mà thêm mẹ lại sầu!

Nắng ơi !Nắng đừng buông xuống
để mẹ lại nhọc hoài!

Mẹ đã từng làm nghề hàng hàng xáo
tiếng rao mòn cổ họng
nắng đâu có thương mẹ nào
ve nào đồng cảm với mẹ đâu?

Con cứ nhớ chiếc xe phượng hoàng đen cũ
mẹ tích năm ,bẩy năm trời
những đồng tiền xương máu ấy
đâu có được bao nhiêu?

Những đồng tiền mẹ xếp phẳng để trong thùng sắt
canh như chủ nhân của mình
ngày nào mẹ cũng mang ra đếm
chẳng biết đếm được bao nhiêu lần?

Những đồng tiền dường như nhỏ nước mắt
đau thương cạn kiệt bờ môi.

Những đồng tiền cũ cũng phải tươi
sau khi mẹ là chủ nhân
mẹ nâng niu chăm chút từng phần
mẹ không nỡ mang tiền cho chủ nhân khác.

Năm,bẩy năm sau mẹ mới có chiếc phượng hoàng cũ rích
làm bạn của mình.

Chiếc xe phượng hoàng đăm đăm sương sớm
tím mịt cả da
cùng mẹ giữa đường
xe phượng hoàng
cho mẹ đỡ nhọc
Ngun ngút sương đêm
chập chờn bóng tối
mẹ bước về xơ xác cả bộ xương.

Hai bàn tay cũng như người khác
nhưng mẹ vác cả một bầu trời.

Nhưng biết đâu đời nhiều đau khổ
mẹ còn bán máu cho con
tiền mẹ phải đem mang đi đổi chủ nhân khác.

Mẹ đã từng dậy sớm ,ngủ khuya
lo cho đám con
sợ đói
mẹ rong xe đi bán rá xôi.

Sáng canh ba
gà còn chưa gáy
mẹ dậy nấu xôi
rao khắp phố đường.

Đường đã quen gương mặt mẹ
hai ,ba mưa cây số chẳng là chi
sớm về chưa kịp ăn uống
lại mấy tải gạo đi rao.

Ôi!Con thương mẹ biết bao!
không có gì ngăn cản được
một tình thương dành trọn một người!

Mẹ thì san sẻ tình thương cho muôn nơi
dành trọn cho gia đình thương nhớ
dù trong đó biết bao đau khổ
có phải là sứ mệnh của mẹ
mà mẹ phải chịu ..... cuộc đời?

Năm tháng thì chơi vơi
mẹ đâu với được vì sao đẹp nhất
để hoàn toàn tươi đẹp mặt trời lên.

Cả nước này mấy ai biết đến mặt đến tên
nhưng lòng con thì luôn luôn có mẹ.

Mẹ khóc ở trên đường
nào đâu con có biết
kể cả chân trời
kể cả mặt đất
mẹ nào đâu khóc trước mặt con.

Những khổ sở
những âu lo
trán mẹ nhăm thành trăm lớp
chứa trong đó là gia đình hoà hợp
phút chót mẹ mong cũng chỉ thế này.

Hoa ngày thường nào đâu thơm lắm
ngày cần hoa thì hoa xấu cũng thơn
hoa điếc cũng coi là lành
mẹ dành trọn vẹn đời con!

Lo thì đã nhiều
chiều thì cũng hạ
đã bao lần mẹ khóc
con có biết được đâu
đã bao lần buồn rầu
mẹ giấu mình đau khổ.

Sông trôi
sông trôi..
tuổi thời gian
tuổi tàn
tuổi chết...
mẹ cũng không thoát được vòng sinh tử
mẹ đã già mà nước mắt vẫn rơi!

…..
Mẹ vừa là nguồn chảy ra
vừa là núi Thái Sơn
mẹ đứng lên cao
bốn ngàn mét !
cùng Hi -ma -lay -a
hùng vĩ !

Những đồng tiền cũ cũng phải tươi
sau khi mẹ là chủ nhân
mẹ nâng niu chăm chút từng phần
mẹ không nỡ mang tiền cho chủ nhân khác.
Trả lời với trích dẫn
Trả lời

Công cụ bài viết
Kiểu hiển thị

Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của mình

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 02:58 AM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.

Loading...