![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Huynh nhớ mẩu đối thoại này không: - Huynh, đùa giỡn vầy có khi người ta tưởng Muội...với Huynh.. - Kệ đi muội... ai nghĩ gì thì nghĩ...miễn ...có... được rồi... ![]() Nghịch đến thế này thì ai qua được huynh nữa nhỉ? PL cũng thích nhìn trẻ con đùa giỡn.. Cũng một thời ta thế Như lũ trẻ bây giờ Cười vang nhà.. nghịch ngợm Ước... ta hoài ngây thơ... |
The Following User Says Thank You to phale For This Useful Post: | ||
kehotro (03-08-10)
|
#2
|
|||
|
|||
![]()
Quen, lạ?
Có người từ muôn năm cũ Trăm năm dạo gót nơi này Gánh thơ oằn trên vai nhỏ Gieo vần thả chữ say say Ta cũng người muôn năm cũ Trăm năm thả bước phiêu bồng Đọc thơ thấy lòng ai ngỏ Ơ này quen lạ gì không? |
#3
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Quen? Lạ? về trong tiền kiếp Lục xem mình vốn là ai Có khi muội là chiếc lá Còn huynh-dải nắng thu dài Lá không xanh hoài miên viễn Nhiều khi bỏ nắng về nguồn Cũng trong càn khôn quanh quẩn Quen? Lạ? lời đáp vô ưu... |
The Following User Says Thank You to phale For This Useful Post: | ||
kehotro (03-08-10)
|
#4
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Những dòng thơ dễ thương này của HC khiến góc nhỏ lung linh nè. Cảm ơn HC nha... Thơ không là biển Sao sóng dâng tràn Anh không là gió Sao tình thênh thang Nếu thơ là biển Và gió là anh Em nguyện là sóng Muôn đời loanh quanh... |
The Following User Says Thank You to phale For This Useful Post: | ||
kehotro (02-08-10)
|
#5
|
||||
|
||||
![]()
Vào chào chị một câu...
Vào chào chị một câu Mà sao nặng nỗi sầu Thơ đưa buồn lên mắt Em chẳng đọc nữa đâu. |
#6
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Thơ chị vẫn trĩu sầu Ừ thôi em đừng đọc Kẻo lây buồn đâu đâu p/s: Rất vui gặp lại em 1100i ạ. Càng vui hơn vẫn là 1100i với giọng thơ ngày nào. Chúc 1100i mọi điều an lành nhé! |
#7
|
||||
|
||||
![]()
Trong các phạm trù triết học, tôi cứ hay nghĩ lan man nghĩ về ngẫu nhiên và tất nhiên. Gặp gỡ hay lướt qua một ai đó trong biển người mênh mông. Để rồi thân quen hay xa lạ. Đó là do số phận hay lòng người nhỉ? Cũng không hiểu sâu sắc về Duyên khởi để thấu triệt Thập nhị nhân duyên nhưng thực sự có một người trong Nguệt viên đã để lại trong lòng tôi những xuyến xao kể từ lúc người đó ghé qua Văn đàn của TTV. Chưa bao giờ gặp mặt, nhưng trong lòng cứ tưởng tượng ra một Pha Lê đằm thắm, dịu dàng và bao dung. Bạn đến rồi đi khỏi Văn đàn, để lại những dư ba cho một người lãng tử. Rồi tình cờ lạc bước vào chốn của các tao nhân thưởng trăng, thấy lại hình bóng ngày nào bèn mừng rỡ viết vội mấy câu vụng về nhắn hỏi. Chỉ tiếc hình như mình không được đón chào, bài bị xóa. Tiên trách kỷ, có lẽ là do mình đường đột hoặc làm sao đó. Thôi đành vậy, lại quay bước lang thang, dù trong lòng có hơi mất mát vì đã ít nhiều nhạt phai ấn tượng về cố nhân….Một vài lời thô vụng nữa xin gửi lại.
Tìm đến Nguyệt Viên hỏi cố nhân Vài câu thơ nhỏ nói xa gần Mượn tên người cũ đùa đôi chút Dùng cảnh phố xưa tỏ một phân Kế cận vô duyên thành chẳng gặp Xa xôi bạc phận khó nên thân Giao lưu không được thêm bằng hữu Ý cạn thơ xuông nhạt mấy phần P/s. Cảm ơn Tĩnh Nguyệt đã cho mình mượn nick để post đôi lời tản mạn này nhé. |
#8
|
|||
|
|||
![]()
Ta vô cùng nhỏ bé
Gói gọn hừ trăm năm Giận đời luôn cô lẻ Mãi mê bước độc hành Huynh có những điều may mắn mà không phải ai cũng có cơ duyên. Đó là tình yêu. Một điều mà hầu như toàn thể nhân loại cứ mãi đi tìm. Do vậy mà chẳng bao giờ huynh viết thơ tình đọc nghe mà thổn thức, đọc nghe mà chua xót với trần ai! Huynh cảm nhận cuộc đời, nhìn nhận cuộc đời với góc nhìn của một người ngoại đạo. Nhưng từ sâu thẳm tâm hồn huynh cảm nhận được cái xót xa, đau được với nỗi đau người khác. Có đôi lúc, nước mắt cứ bỗng dưng trào. Có đôi lúc, cảm thấy mình như : Chẳng còn là mình nữa! Người lính. Vâng huynh đã là người lính. Và vẫn mãi là người lính. Trải qua ải sinh tử, nếm cay đắng cuộc đời. Rồi một chiều bỗng nhận ra: Mình vẫn còn nguyên vẹn. Cái nguyên vẹn của một hạt cát, cái nguyên vẹn của một tế bào, một mầm sống trong vũ trụ bao la.Và nếu như ngày mai, con tim mình sẽ ngừng nhịp đập. Chẳng có điều chi nuối tiếc. Ta vẫn là mình cho dù chẳng là chi. |
#9
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Sống trong hạnh phúc mà huynh biết cảm thông sâu sắc với nỗi đau của thiên hạ, thật đáng cảm kích. Giọt nước mắt "bỗng dưng", "đôi khi" của huynh hẳn là mặn lắm! Đọc câu "Ta vẫn là mình cho dù chẳng là chi." muội chợt nhớ đến bài thơ của Emily đọc được trong nhà anh Lãm Hà... Muội chép về tặng huynh nhé! KHÔNG AI Chúc huynh luôn là huynh như bây giờ...có trái tim ấm nóng, bao dung, độ lượng với thân phận con người... Yêu người khác bằng tình yêu con người sâu sắc mà không mảy may gợn chút vẩn đục nào... Lần sửa cuối bởi phale; 04-08-10 lúc 03:57 PM |
#10
|
||||
|
||||
![]()
Mấy ngày hôm nay lòng nó đang bão giông...
Hôm nay lặng yên 01 tí, mò vào thăm bè bạn...cợt đùa chốc lát... Thế mà sao nhiều cm tâm sự thế... Rồi vô tình đọc lại cm 03 ngày trước của nó... Quote:
|
![]() |
|
|
![]() |
![]() |