![]() |
|
![]() |
|
![]() |
![]() |
|
#2
|
|||
|
|||
![]()
Huynh thấy thơ người vắng bóng
Băn khoăn chẳng hiểu thế nào Th́ ra bến bờ hư ảo Có người lệ đổ v́ trao... |
#3
|
|||
|
|||
![]() Quote:
![]() ![]() ![]() ![]() Có người đi ăn đám cưới về dzui hen... |
#4
|
|||
|
|||
![]()
Chỉ là thơ
Đời quanh quẩn trên bước chân vô định Đi về đâu và dơi mắt về đâu Con tim nhỏ hỏi bao lần loạn nhịp Bến bờ yêu chửa thấy tóc phai màu! Uyên ương hỡi những hoài mong cổ tích Đá vọng phu từ đấy đến nay c̣n Chỉ có sóng vẫn bao đời hôn cát Ta ước t́nh măi măi vẫn là non Trăng và gió đa t́nh ai chẳng biết Bướm và hoa hoan hỉ thoáng phù du Vui một chốc rồi không lời giă biệt Thoáng cười ai bảo khẽ ngắn xuân th́ Uhm có lẽ em vội vàng có lẽ Bởi thời gian đâu đứng lại bao giờ Sóng và cát ôi dào không có tuổi Vĩnh cửu t́nh điều ấy chỉ là thơ KHT |
#5
|
|||
|
|||
![]()
Khúc hoài yêu
Ta lại về với biển cả mênh mông Đứng trước biển mà nghe ḷng thanh thản Những đợt sóng ŕ rào êm lời hát Giục giă con tim bằng những khúc tự t́nh Từ chân trời nắng vẫy gọi b́nh minh Sắc hồng ửng in mây, xinh như em ấy nhỉ Ta bảo khẽ ngoan này anh nựng tí Chẳng hiểu v́ sao hồng ấy vẫn thêm hồng Nhấp nhô thuyền những đốm nhỏ xa xăm Cưỡi trên sóng cợt đùa nghiêng ngả nắng Thuyền ́ ạch trở ḿnh như mang nặng Một chuyến bội thu, cá bạc trắng khoang thuyền Ta ch́m vào tiếng gió thổi man miên Dưới rặng phi lao chân trần nghe cát thở Ta hỏi cát sao em hồi hộp thế Xột xoạt lời thưa vâng nỗi nhớ cồn cào Câu chuyện t́nh thi vị biết bao Gặp mặt từng giây mà ngọt ngào như mới thuở… Sóng và cát ai nhường ai nỗi nhớ Để măi muôn đời vọng lại khúc hoài yêu. KHT |
#6
|
||||
|
||||
![]()
Xí xớn về biển với anh KHT
![]() CỬA BIỂN Nếu là biển quá ư bé nhỏ Nếu là sông to lớn vô cùng Không phải biển,không phải sông...máu lợ Chẳng mặn mà,chẳng dịu ngọt...chung chung Vẫn cứ thế... Không thể nào giống biển Cũng không hề giống một ḍng sông Vẫn cứ thế... Không thể nào tan biến Cũng không hề thôi hết mông lung Tiến một bước là sóng vỗ muôn trùng Lùi một bước là phù sa dào dạt Chôn chân giữa dở dang tan tác Chuyện chúng ḿnh cứ thế sao em? Lần sửa cuối bởi Vịt Anh; 14-04-11 lúc 01:07 PM |
#7
|
|||
|
|||
![]()
Đầy lắm vẫn chưa tràn!
T́nh vỗ cánh cho buồn rơi ở lại Hóa giọt sầu bê bết tóc em tôi Người có hiểu có thương này phận gái Mỗi lần yêu là nhớ măi muôn đời Vâng có lẽ em khéo vừa lại ngă Áo trắng tinh lại lem lấm mất rồi Ai chẳng biết áo thay rồi lại mới Nhưng nỗi buồn đâu biết thuở nào vơi Em trao cả chẳng ngại ngần trao cả Anh đáng yêu điều ấy chẳng cần bàn Nhưng anh măi chỉ là cơn gió thoảng Bến đ̣ chiều chân lữ khách vừa sang Em quỳ mọp mong anh quay trở lại Những nhớ thương quay quắt ở trong ḷng Như dă tràng xe cát lấp biển đông Thân rệu ră vẫn chưa tàn hy vọng Đời th́ chóng mà xuân kia bất tái Ủ ê hoa từ độ bướm không về Em muốn thét muốn gào nhưng chỉ khẽ... Co ḿnh về nép vỏ ốc trăm năm Ai bảo thời gian là viên thuốc thần tiên Sẽ xoa dịu những nỗi đau và vết cắt Em chỉ biết nỗi buồn không muốn nhặt Chẳng hiểu v́ sao đầy lắm vẫn chưa tràn KHT Lần sửa cuối bởi kehotro; 28-04-11 lúc 12:19 PM |
#8
|
|||
|
|||
![]()
Sài G̣n thứ bảy
Sài g̣n hôm này đẹp lắm em ơi! Nắng cứ mênh mang, khảm ánh vàng cho lung linh mọi thứ Xanh ngăn ngắt tít tận trời cao Gió lăng du chợt khẽ th́ thào Lay lay bờ lá Đụn mây trắng bềnh bồng thương đến lạ Lững lờ trôi Cuộc sống vội vàng giờ như chợt thảnh thơi Thứ bảy tuần ni sao mà hay thế nhỉ Phố thưa người và tiếng xe không rền rĩ Bầy sẻ nâu nhảy nhót chuyền cành Công viên giờ nh́n tựa bức tranh Đôi t́nh nhân khoác vai nhau thả bước Chiều xuôi chiều ngược bỗng thênh thang Họ th́ thầm điều chi rồi hôn nhẹ ngỡ ngàng Má cô gái chợt hồng như mận chín Cỏ mím môi cười khéo nhịn Phượng vĩ run người hoa trải thảm đường đi Đàn trẻ con cười rúc rích điều ǵ Áo đẫm mồ hôi mà mặt mày rạng rỡ Ḷng tôi như chợt mở Có điều ǵ vừa khẽ chạm vào tim. KHT |
#9
|
|||
|
|||
![]()
Sớm b́nh minh
Em chợt đến chợt đi như định mệnh Một con tàu vừa tách bến hoàng hoa Cơn mưa cuối ướt bờ vai em nhỏ Giọt lệ trời se sắt trái tim ta Tiếng c̣i thét hồi dài đau thắt dạ Nửa vầng trăng cô độc giữa miên trường Đông nhẹ bước xát lạnh vào vết cũ Chửa liền da lại rách toạt đau thương Anh vẫn nhớ em yêu mùa thu lắm Và mắt em nhuộm trong vắt trời thu Sóng vỗ bờ từng con sóng nhẹ ru Em xơa tóc trói t́nh anh vào đó Anh vẫn nghĩ khoảng trời kia thật nhỏ Chẳng bao la để chứa nổi t́nh ḿnh Anh vẫn nghĩ sao trên trời chẳng đủ Để thắp vừa cho nỗi nhớ lung linh Thôi tất cả đă gọi là kỷ niệm Em ra đi anh làm bạn với ḿnh Vần thơ trải nỗi niềm trong quạnh vắng Phía chân trời hơ hăi sớm b́nh minh KHT |
#10
|
||||
|
||||
![]()
Anh KHT dạo này toàn chơi thơ t́nh nghen
![]() CHIỀU TÀ Anh vẫn biết b́nh minh màu tím Sao ḷng anh thắm ráng trời chiều Anh vẫn biết ngày xưa là kỉ niệm Sao thời gian vẫn thắm trái tim yêu Anh vẫn biết cây mùa thu lá đổ Níu kéo chi chiếc lá cuối cùng Anh vẫn biết t́nh vô duyên khắc số Sao bàn chân mơ măi đường chung Anh vẫn biết con tàu xưa rời bến Sao ḷng anh vẫn thét váng tiếng c̣i Anh vẫn biết em ra đi không hẹn Sao hằng ngày chờ đợi...một ḿnh thôi Anh vẫn biết vần thơ dù da diết Chỉ riêng anh.Anh ghép một ḿnh Ráng vẫn đỏ một trời hối tiếc Cho chiều tà vẫn ngóng b́nh minh Lần sửa cuối bởi Vịt Anh; 21-04-11 lúc 05:49 PM |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |