|
#1
|
||||
|
||||
Truyện dài ĐẰNG SAU TIẾNG …SÉT
Truyện dài:
ĐẰNG SAU TIẾNG …”SÉT” Phần 1 Mấy bữa nay không hiểu sao con bé Hà cứ ăn cơm xong là phóng lên lầu say sưa với cái máy vi tính. Mắt nó long lanh, tươi sáng. Tôi lẻn lên theo, lướt nh́n qua vai…Á nó chơi boom online. Không sao. Nghỉ hè mà, cho nó giải trí chút, sang năm lên lớp 12 rồi … Ồ! Ḱa! Trên các con boom có cả những ḍng chữ nhảy múa, qua mỗi sự kết thúc có cả những ḍng chát nữa. Phía trên màn h́nh một ḍng chữ trường tồn: “anh yêu em nhiều lắm” Trên chát là những ḍng tán gẫu hấp dẫn: “Hà yêu” hoặc “yêu anh nhất trên đời”. Trời đất! Tim tôi như ngừng đập. Con gái tôi đang yêu. Mà phải chi yêu đứa bạn trong lớp, biết mặt mũi cá tính rơ ràng, biết này biết kia biết nọ, c̣n biết cách mà lường thực hư phải quây ra sao. Đằng này, chả biết đâu mà lần. Máy nhà mới nối mạng tuần nay thôi. Mới thấy nó khoe 5 hôm trước đây rằng bạn chơi bom chung cho con địa chỉ mail mang cái nick name “maimaibenem”. Nh́n lên màn h́nh quả là một con boom đội trên đầu ḍng chữ “maimaibenem”, con kia là “songhasieuquay”, là con Hà chứ ai. Eo ơi! Vậy ra tính vừa tṛn năm ngày, con Hà nhà tôi đă gặt hái được một mối t́nh trên mạng. Trời ạ! 17 tuổi đầu rồi c̣n chơi boom kiểu con nít. Ai lại nói chữ yêu dễ dàng thế kia? Đồng ư làm mọi điều dễ dàng cái rụp. Con Hà bực bội gầm lên với tôi: -Mẹ này, chả hiểu ǵ cả, đó là trên boom thôi mà… mẹ đừng xía vô chuyện của con -Ừ nhỉ, mẹ cứ tưởng! Hôm sau, bổn cũ soạn lại, lại boom, lúc nào cũng boom… -Anh yêu em nhiều lắm, gặp nhau đi -Em cũng yêu anh, gặp th́ gặp, ok! Ối trời ơi, bảo ở trong boom thôi mà hóa ra yêu thiệt, yêu ǵ mà nhanh thế, trời? Con ơi là con! _Mẹ này, đừng có phá đám con nha! Nếu anh ấy lặn mất tiêu là y rằng tại mẹ. Th́ gặp, có sao đâu. -Th́ tụi bay úc nào cũng kè kè chữ yêu trên miệng là sao? Tao cấm mày không được nói chữ ấy dù chỉ ở trên boom. _Me đúng là vớ vẩn thật. Chỉ cần đối đáp trên mạng thôi, nghe giọng nói qua điện thoại là đầy đủ chứng cớ niềm tin rồi là hiểu người ta quan niệm lối sống ra sao rồi, là thấy hợp nhau rồi, cần chi phải dài ḍng văn tự như mẹ ngày xưa. Nh́n h́nh là biết xấu đẹp, phong cach của nhau rồi. Mạng tiện lợi thế đấy, nó đă rút ngắn giai đọan cho con người. Mẹ không hiểu nên mẹ nói là tụi con “đốt cháy giai đọan” chứ ǵ? Xin lỗi mẹ, không có chuyện ấy đâu, thời đại @ nhanh nhạy lắm, loáng qua là nhận ra ngay đối tượng của ḿnh…hihihi…duyên may trời cho, mẹ hiểu chưa? Trời cho cái con khỉ? Để xem tụi bay được bao lâu. Nói th́ hay lắm… Buổi sáng, tới sở làm. Tôi quyết định làm quen với thằng bạn trai trên boom của con gái tôi. V́ con gái tôi mượn di động của tôi gọi điện cho thắng bé hoài nên tôi biết số di động của nó. Tôi gọi cho thằng bé và cho một cái hẹn… Cuộc gặp mặt đầu tiên của thằng bé (tên Ân), bé Hà và tôi tại địa điểm nhà sách X, Chúng tôi đi ăn sáng xong vào tô tranh cát. Bé Hà cứ im lặng như một pho tượng, suốt buổi chả nói lấy một lời, mặc cho thằng bé( tên Ân) hỏi ǵ đi nữa. Ân thầm th́ vào tai tôi: “Khó quá cô ơi!”. Tôi nhắc khẽ: “Nó nhát lắm, không sao đâu, cứ kiên nhẫn đi”. H́nh như có điều ǵ không ổn trong Ân. Một bé Hà hoạt bát, vui tính hài hước trên chát bao nhiêu th́ bé Hà ngoài đời hoàn toàn ngược lại. Tuy nhiên, Hà ngoài đời có vẻ đẹp mặn mà hơn trong ảnh. Song cứ tạm gọi là ok được. Chắc nàng mắc cỡ không dám nói ǵ chăng? Không lẽ nàng thất vọng ǵ về ḿnh nên không muốn chuyện tṛ cũng nên? Không hiểu! Một sự im lặng đáng sợ! Ngay đêm ấy Hà viết cho Ân một thư bồi hồi xúc động “mối t́nh đầu” …Th́ ra nàng yêu ta không nói được câu nào? Lạ nhỉ? Nhưng ḿnh vốn thích một cô bé hay nói hay cười tràn đầy sức sống của tuổi trẻ chứ không phải như cái bóng lặng lẽ kia. Tuổi hồng mà, phải hồn nhiên tươi thắm chứ. Sâu sắc sớm làm ǵ, già cỗi lắm nàng ơi! Nhưng ḿnh vẫn rung cảm, vẫn yêu nàng quá. Hăy bằng t́nh yêu chân thành cảm hóa nàng thành cô gái năng động… Ḿnh giận nàng v́ không chịu mở miệng khi gặp gỡ. Ḿnh không email, không gọi điện không bắt máy, không liên lạc dưới bất cứ h́nh thức nào. Ḿnh nhắn một tin duy nhất: “Sẽ không yêu em, nếu em không nói không cười trước mặt tôi, sự im lặng của em đă làm tôi chết đứng, thất vọng và tiêu tan bao cảm xúc chân thành…” Ai dè, đâu phải dễ. Nàng lại muốn biến ḿnh thành một người không biết giận bao giờ… Nàng dịu dàng: “Em biết, anh yêu em mà. V́ tay anh run bắn lên khi định nắm lấy tay em, em nh́n thấy rơ ràng bàn tay anh run lên bần bật. Từ sau đừng làm thế nữa, nếu không tim em rớt ra ngoài mất tiêu…” Trời đất, chả lẽ yêu mà không được cầm tay sao? Thật vô lư… Không phải chuyện đùa nữa rồi…Chẳng biết ai là người cảm hóa ai đây? Một đối thủ đáng gờm. Mặt cô ta c̣n vắt ra sữa mà tinh ranh ra phết. Có một nhà thơ nào đó nói: “Sung sướng thay cho người phụ nữ nào thành người đàn bà sớm”. Họ giải thích chữ “đàn bà sớm” ở đây là “trưởng thành sớm” ấy mà. Nghĩa là cô ta là người như vậy chăng? Thế th́ không sao. Ok! Quả là những e mail nàng viết sâu sắc lạ kỳ , c̣n hay hơn cả mẹ nàng viết nữa. Đọc thư nàng, ḷng ta chỉ muốn vươn dậy những chồi non ước mơ, đi đến tận cùng một điều ǵ đó để gieo trồng, gặt hái …Một cái ǵ vừa xa xăm vừa gần gũi, vừa muốn bứt phăng cho rồi, vừa muốn kéo lại gần không thể buông… Vừa hiền dịu, vừa dữ dằn, vừa đanh đá, chanh chua, vừa xấc xược, ngạo mạn, tự măn… vừa đáng yêu như có ma lực, làm ḿnh điêu đứng. Tất cả đều hội tụ vào con người cô ta, một cô bé 17 tuổi… … Tôi lén đọc blog của con gái: Entry của Hà: Bạn ơi, hăy nh́n đời như chiếc cầu, cuộc sống không thể phẳng ĺ như mặt đường rải nhựa, cũng không êm đềm như ḍng sông biếc xanh, mà nó gập ghềnh, có lúc lên, lúc xuống như khi bạn đi qua cây cầu này! Niềm vui sẽ đến với bạn nếu bạn biết vươn lên, mở ḷng đối với mọi người và hăy tha thứ cho lỗi lầm của người khác nếu có thể, hăy là hết sức ḿnh để có thể ḥa đồng hơn nhé. Đừng v́ một sai lầm nhỏ mà ngă quỵ, không biết vươn lên, cuộc đời như một cây cầu. Người đi phải biết vượt qua gập ghềnh, trở ngại để đến được bờ bên kia, với bao nhiêu điều lạ lẫm. Bạn ơi, nếu bạn muốn yêu một người trước hết bạn hăy đến với người ấy bằng t́nh yêu cuộc sống, bằng t́nh bạn chân thành, cuối cùng mới là t́nh yêu …nhau…bạn nhỉ? Cớ sao ḿnh lại đi nói lời yêu khi chưa có t́nh bạn bao giờ? Vô lư quá? Chính v́ vậy mới xảy ra những chuyện căi vă v́ không hiểu nhau. T́nh bạn là mảnh đất màu mỡ cho t́nh yêu thương nảy sinh và phát triển. Ḿnh hăy vui đón t́nh bạn đáng quí, đáng nâng niu và ǵn giữ… Entry của Ân: Viết hay lắm Không hiểu sao lúc th́ bạn quá đỗi thân thương, lúc lại quá ư làm tôi chua xót, hăi hùng, lúc lại buông ra những lời khiến tôi không c̣n ǵ để nói. Ở bạn, hai con người đối lập song song hiện diện làm tôi không sao hiểu nổi. Và tôi cũng không hiểu cả chính tôi … Entry của Hà: Bạn ơi! “không có con người hoàn mỹ…” Bạn hăy tin tôi. Tôi vẫn tin bạn có tấm ḷng chân thành. Một tư cách mà tôi cần trân trọng …Tôi vẫn luôn bên bạn… Chỉ mong bạn bỏ qua tất cả những ǵ đă làm bạn thất vọng đau ḷng Tôi cảm mến bạn lắm… Entry của Ân: Bạn là ǵ? Bạn của tôi ư?. Chào bạn, xin hân hạnh …Trước mắt tôi, có thể nói bạn là cô gái tuổi 17 kiêu hănh, hồn nhiên và thánh thiện. Chúc bạn chào đón tuổi 18 với tất cả sự nỗ lực để vượt qua kỳ thi…tốt nghiệp…sẵn bước vào ngưỡng cửa cuộc đời...Bạn hăy nhớ: Cuộc đời đẹp lắm bạn ạ. Hăy luôn sống xứng đáng với cuộc sống. Thế là thế nào nhỉ? Tôi chưng hửng! Không hiểu ...chúng nó đang yêu hay đang là bạn? H́nh như chúng vừa trải qua ...một điều ǵ ghê gớm lắm? Một cuộc đấu tranh tư tưởng. Một sự thể hiện ḿnh...Một cuộc chia tay "mối t́nh đầu"...rồi ...ǵ nhỉ? Tôi cũng không biết ... Chúng không chơi boom online nữa. Chúng bước sang blog với một tâm t́nh khác hẳn...Không c̣n sự hiện diện của chữ Yêu ngày nào? 29/7/2007 Lần sửa cuối bởi hoanggiao; 14-11-10 lúc 10:07 AM |
The Following 3 Users Say Thank You to hoanggiao For This Useful Post: | ||
#2
|
||||
|
||||
Phần 2
Truyện dài:
ĐẰNG SAU TIẾNG…SÉT Phần 2 Chiều nay Ân đột xuất hiện trước cửa nhà tôi. Người ướt nhẹp v́ cơn mưa vừa ào đổ xuống. Bé Hà và thằng em hoảng hồn v́ sợ gia đ́nh biết chuyện riêng của nó với Ân. Thể nào cũng có chuyện cấm cản chi đây . V́ Hà vào lớp 12 rồi mà dính vào chuyện yêu đương th́ thứ nhất tư tưởng để đâu đâu không học được, thứ 2 là Ân là một người Hà quen trên mạng. Làm sao để người nhà ḿnh hiểu được Ân đây. Khó vô cùng! Internet tràn lan, làm sao thanh lọc được tốt xấu, trắng đen, phải trái? Đó là sự lo lắng chung của mọi gia đ́nh có con gái mới lớn đang chập chững biết yêu. Tôi và Hà cùng thằng em nó th́ đă hiểu rơ ḷng Ân rồi. Nhưng người nhà không phải một lúc một nhát mà hiểu được. Ḷng người khó đo. Huống hồ chi người ta chi biết nghĩ thiên về những cái tiêu cực. Mấy ai có kiến thức đâu mà hiểu được như ḿnh. Trời ơi, biết phải làm sao đây hở trời? Ân đứng trước cửa buột miệng: -Con đây -Vào đi. V́ Ân đang lạnh nên tôi lấy ly nước lọc không có đá. Ân tự nhiên và vui vẻ lạ thường. Giản dị, gần gũi, thân thương… Hôm nay Ân mặc áo sơ mi ngắn tay màu pḥng không, dáng thanh thoát, tôn vẻ đẹp của Ân lến gấp bội. Tôi thích tha thiết vẻ đẹp này của Ân. Càng nh́n càng thấy Ân đẹp trai kỳ lạ, cộng với nét ưu tư khả ái là một tâm hồn nhạy cảm, dào dạt khát khao của tuổi 20. Hà bối rối không nguôi trước chàng trai của ḿnh, một t́nh cảm dâng đầy ồ ạt trong tim Hà không nói được thành lời. H́nh ảnh Ân xôn xao nhảy múa trong long Hà. Ân đáng yêu quá đỗi… Ân ơi! Hà chỉ muốn nói to lên cho mọi người cùng nghe điều ấy… Ân có hiểu không Ân? Ân kể về ḿnh và về gia đ́nh ḿnh. Ân đă học hết năm thứ 2 trường đại học mở, đang nghỉ hè, tranh thủ đi làm ở một dịch vụ internet. Nhà Ân ở quận 3. Ba làm nghề nhiếp ảnh, ba Ân nghiêm khắc với con cái, sống mực thước. Mẹ ở nhà nội trợ. Ân rất cảm phục mẹ về những món ăn mẹ nấu. Bởi vậy chàng không bao giờ ăn cơm ngoài đường . Đi đâu cũng phải về nhà để ăn cơm, vừa an toàn, ngon miệng, lại đỡ tốn kém, vừa sum họp gia đ́nh. Đó là điều hiếm có ở một chàng trai 20 thời đại @ này. Hà và thằng em tên Đạt v́ nhiều lư do “không thể …” không dám ra mặt. Nhà đông người. Bà nội của Hà, cô Lan, em út của ba Hà, mợ Bé, thím dâu của Hà, chị Son con bác hai chị của ba. Phen này th́ chắc cả nhà xôn xao b́nh luận về Ân, vui có, buồn có, nước mắt có, hiểu lầm có, băo giông có, thất vọng có, dĩ nhiên cũng có cả hy vọng, dù chỉ là một tia sáng mỏng manh ở tận cuối chân trời. Tôi nghĩ tôi và Hà có thể sống được chỉ nhờ vào có tia sáng nhỏ nhoi ấy. Nếu không, mặt đất chỉ c̣n là màn đêm đen tối. Khi con người không c̣n có ḷng tin vào cuộc đời, yêu mà không dám tin, thấy đáng mến và không dám tay bắt mặt mừng, thử hỏi, chúng ta sống để làm ǵ? Sống để làm ǵ khi con người chỉ biết nghi ngờ lẫn nhau. Không! Không thể được. Mỗi người cần phải được trang bị một kiến thức vững vàng để bước vào đời, để phân biệt được đâu là thực chất, đâu là giả tạo, đâu à điều phải gồng ḿnh vượt qua, chứ không phải cứ “vơ đũa cả nắm”. Môi trường nào cũng có người tốt người xấu, Internet cũng vậy. Tiến sĩ tâm lư Huỳnh Văn Sơn nói: mạng không xấu, ai chân thành th́ khi lên mạng cũng chân thành, chỉ có người xấu th́ ở nơi nào cũng xấu, họ lên mạng cũng v́ mục đích xấu, “con sâu làm giầu nồi canh”. Thời đại internet, chúng ta phải hết sức tinh vi để nhận biết được sự thật. Đừng v́ một con sâu mà hàm oan cho một người chân chính chỉ v́ sự không hiểu biết của ḿnh. Chúng ta phải dũng cảm, dám nghĩ, dám làm, dám tin, dám yêu, dám hy vọng và dám mưu cầu hạnh phúc. Dám bảo vệ ḿnh. Đó là những việc làm chính đáng, không ai có quyền cản trở. Hăy đạp phăng những điều vô lư để bước đi tự tin trên con đường của chính ḿnh… Ba Hà về, đây là nhân vật quan trọng nhất mà Hà sợ khi mối quan hệ với Ân bị mở tung. Nó lấm lét như gà bị mắc tóc và ḍ xét từng cử chỉ thái độ của ba. -Con chào bác ạ (Ân điềm tĩnh lên tiếng) -Ừ , con là ai, đến cài đặt ǵ cho con Hà à? Hà ơi, vào xem anh Ân làm rồi biết làm ḱa con. Hà mừng thầm v́ ba dễ thương ghê nhưng không dám lại gần Ân, nó chạy biến xuống nhà cùng thằng em. Hai đứa cứ chạy ra chạy vào không biết phải làm sao, chân tay thừa thăi, muốn gặp mặt Ân để nói cười thỏa thích tự nhiên, mà giữa đông người, giữa thanh thiên bạch nhật của sự thật và dư luận, của của cái gọi là quen trên nét, cái gọi là c̣n nhỏ chưa được quyền yêu. Tuổi Hà chỉ có quyền học sao cho giỏi, hướng nghiệp sao cho phù hợp với khả năng của ḿnh. Người lớn mà, họ chỉ có mỗi một câu nói măi: dẹp hết chuyện khác đi nhất là chuyện yêu đương để lo việc học. Nếu như Hà và Ân chỉ đang là bè bạn, nhưng sự đến nhà long trọng thế này chứng tỏ không phải là bạn nữa. Hà hiểu hơn ai hết Ân yêu Hà biết nhường nào Ân mới bất chấp dư luận để đến đây. Cám ơn Ân đă giành cho Hà một cảm t́nh đặc biệt dường ấy… Nhưng Ân có biết không, Hà cứ linh cảm giông tố sắp xảy ra mà không dám đối diện tṛ truyện cùng Ân giữa mọi người. Hà không sợ ba nữa, v́ ba không có ư kiến ǵ, ba hiền và đáng yêu quá. Nhưng tự nhiên Hà lại sợ một lời phán quyết của bà nội, của các cô, các chị, bởi những người này không thể nào hiểu được những ǵ đang đong đầy, đang nhiệt t́nh như sống dậy của con tim Hà, họ chỉ có một ư nghĩ duy nhất: hoảng sợ trước môi trường internet ngập tràn thế giới với bao điều nguy hiểm mà đương nhiên quy kết cả những con người phúc hậu, chân thành cỡ nào, không ngoại trừ Ân thân yêu của Hà đâu, nghĩ đến đây, Hà lại run lên muốn ngă quỵ để ngủ một ngàn năm yên giấc không c̣n điều lo âu sợ hăi. Ân ơi, v́ lẽ họ đă đánh mất ḷng tin từ kiếp trước. Họ không thể hiểu nổi trong đó có Ân là ngoại lệ. Điều đó cũng dễ hiểu thôi. Hăy tha thứ cho họ Ân nhé. Họ cũng chỉ là những con người tội nghiệp đáng thương không để đâu cho hết. Hăy thông cảm cho cái lối nghĩ của họ. Đời mà, phải có người nọ người kia, chứ ai cũng giống ai th́ đâu phải là đời. Ai nói ǵ mặc ai, ta cứ sống như chính bản thân ḿnh, điềm nhiên cởi mở, tin yêu và sống động. Sống mạnh mẽ trong thử thách là một hạnh phúc…đấy phải không Ân? Hà thương họ lắm không giận đâu, v́ họ cứ phải sống như thế không bao giờ cảm thấy ḿnh hạnh phúc, họ là những con người không may và bất hạnh trong cuộc sống gia đ́nh đó Ân, họ khổ lắm, nên không c̣n tin vào hạnh phúc là có thật. Ân hiểu chứ? Cho nên họ không thể có khả năng nh́n người như mẹ và Hà đâu. Đừng bắt ép họ phải hiểu ḿnh Ân ạ. Chỉ biết rằng Hà đang yêu Ân. Con tim không cho phép Hà giấu Ân nhịp đập rộn ràng tha thiết của nó. Lẽ nào chỉ v́ chuyện rắc rồi ba cái sự đời ngoài kia của mọi người xung quanh mà Ân không nghe được tiếng thổn thức dấu yêu của trái tim Hà đang giấu sâu trong lồng ngực của cô gái 17 tuổi này ư? Đừng mà Ân! Một lần nữa hăy đứng lên đối đầu với tất cả để thể hiện ḿnh. Ít nhất là giữ ǵn một ngọn lửa sống. Đừng để trái tim ḿnh nguội lạnh… Vâng! Thời gian ơi! Hăy cứu ta… Cơn mưa ban chiều ơi, người đă xô chàng vào ta rồi lại trao cho ta một niềm đau xa cách…Giọt nước mắt chảy tràn trên gương mặt xinh đẹp của Hà, Hà gục xuống bên bàn vi tính lúc 1 giờ khuya… Từ nhà Hà về. Ḷng Ân lâng lâng một niềm vui khó tả. Gia đ́nh Hà vui vẻ tiếp Ân đấy chứ. Bà nội Hà c̣n nói chuyện với Ân. Bà nội cũng nấu các món ăn ngon như mẹ, bà buôn gánh bán bưng mấy chục năm nuôi gia đ́nh. C̣n mẹ Ân th́ không, chỉ là người nội trợ thôi..Ông nội cùng quê với ba mẹ Ân nữa, là nguồn chia sẻ động viên lớn cho mối quan hệ giữa Ân và Hà. Thành công. Vậy mà Ân cứ lo ắng măi, rằng tới nhà Hà sẽ bị cản ngăn dữ dội lắm. Yên tâm. Ba Hà c̣n gọi Hà tới xem Ân cài đặt cái dĩa tṛ trơi mà Hà không biết cài. Đâu có đến nỗi đáng sợ đâu mà Hà sợ ba thế nhỉ? Về đến nhà tắm táp gội đầu xong. Lạ chưa. quần áo ướt mặc dầm dề ngồi lâu ở nhà Hà đến khô cả áo, mà không việc ǵ, không bị cảm như mọi khi. Khỏe khoắn khác thường…Hạnh phúc… Nhắn tin: “ Anh đang chờ em trên yahoo” Hà băn khoăn không biết phải làm sao? Nói thật ư? Mà không nói th́? Đằng nào cùng không…nên… -Chuyện ǵ thế em Tay Hà gơ như cái máy không kịp nghĩ ngợi ǵ: -... Không sao đâu.. Ân hốt hoảng: -Em cứ ngập ngừng là có ư ǵ? Em không vui v́ anh đến nhà em hồi chiều à? -Không phải. Như có linh cảm điều ǵ … Ân phóng xe như bay trên đường không biết trời đất ǵ hết. .. Về đến nhà. May mà không có chuyện ǵ xảy ra … Tin nhắn: “Khi nào em có công ăn việc làm ổn định, em sẽ đi t́m anh” "Hiểu rồi. Em yêu…" 12/8/07 Lần sửa cuối bởi hoanggiao; 14-11-10 lúc 11:41 PM |
The Following 3 Users Say Thank You to hoanggiao For This Useful Post: | ||
#3
|
||||
|
||||
.................................................. ........
|
The Following User Says Thank You to hoanggiao For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (14-11-10)
|
#5
|
||||
|
||||
Tối mai cô sẽ đăng tiếp. Cảm ơn hoatigon đă theo dơi
|
The Following 2 Users Say Thank You to hoanggiao For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (15-11-10),
Nhím con (14-11-10)
|
#6
|
||||
|
||||
Phần 3
Truyện dài
ĐẰNG SAU TIẾNG SET Phần 3 Mọi thứ lại b́nh thường trở lại… Tuy nhiên "Ân dạo này cũng ít có những biểu hiện quan tâm đến tôi và bé Hà hơn so với trước đây! Nhiều lần tôi nhắn tin cho Ân nhằm muốn báo cho thằng bé biết rằng tôi vừa mới viết được những ḍng tâm đắc của tôi trên blog mà tôi không hề nhận được bất ḱ một tin nhắn dù là nhỏ nhoi hồi âm của Ân cả! Tôi biết giờ Ân có thể có thái độ lạnh nhạt với tôi, v́ sau khi xảy ra sự cố về việc Ân đến nhà tôi một cách đường đột th́ thật khó để Ân giữ được vẻ hồn nhiên và vui tươi như trước đây Ân đă từng có mỗi khi gặp tôi nói chuyện ở cơ quan của tôi... Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi. Những ngày mưa rồi cũng sẽ tan và nhường lại bầu trời cho mây trắng nắng hồng, cho đôi mắt thêm long lanh, cho vơi bớt những nỗi buồn không mong đợi tự sâu thẳm yêu thương... Tôi cũng biết Ân là người con trai rất dễ mến, thế nhưng tôi cũng biết rất rơ Ân cũng rất khó tính và đôi lúc cũng có thể rất lạnh lùng, tự ái cao. Ân dặn ḍ Hà : "Luôn là chính ḿnh!". Thật đáng xấu hổ khi phải sống dối trá với con người thật của ḿnh, v́ nếu như dối với con người thật của ḿnh mà anh ta c̣n không sống thật th́ đối với những người xung quanh th́ làm sao anh ta có thể đối xử chân thật đây! Chao ôi! Để hiểu rơ được bản chất của một con người thật là khó! Đôi khi đối với Hà là con gái của tôi mà có đôi lúc tôi c̣n không thể hiểu nổi nó nữa chứ đến chi là Ân!? " .................................................. .................................................. .................. Như không có chuyện ǵ xảy ra… Nỗi buồn cũng qua mau. Không gian vẫn b́nh yên. Chỉ c̣n 10 ngày nữa là vào năm học mới. Tôi và Hà chuẩn bị đủ thứ. Nào sách vở, bao tập, nào đồ đồng phục. Năm nay, Hà chuyển về trường gần nhà. Ba có nhiệm vụ đưa đón Hà. Con gái mới lớn, ba Hà lo lắm. Bà nội dặn hoài phải đưa đón đúng giờ, không được để Hà chờ đợi lâu nguy hiểm lắm. Con gái phải biết giữ ǵn, không được quen bừa băi, không được đi chơi riêng với bạn trai. Có nhiều bạn chỉ v́ lối sống buông thả đă mang bụng bầu khi c̣n trên giảng đường đại học, đành phải bỏ học để sanh nở, điều ra tiếng vào, trở nên trầm cảm sầu đau, mất hết sự nghiệp. Nếu có uống thuốc tránh thai hoặc điều ḥa cũng ảnh hưởng tới đường con cái sau này. Tốt nhất là “chuyện ấy” không được để xảy ra trước hôn nhân. Đôi lứa nào giữ được cho nhau mới có thể gọi là yêu nhau thực sự. Chí lí. Hà tán thành quan điểm này. Dạo này Hà lo nấu cơm trước khi mẹ đi làm về. Biết tự giặt đồ. Trong ḷng có niềm tin sâu sắc vào t́nh yêu của Ân. Ân khuyên Hà lo chuyện học hành có thể hỏi Ân về bài vở nếu cần. Tạm thời gác chuyện t́nh cảm lại. Ân sẵn ḷng chờ Hà v́ chuyện đèn sách và sự nghiệp tương lai... Không hiểu v́ sao đột nhiên tôi lại bắt đầu nhận được khá nhiều comment của Ân trên blog chia sẻ và góp ư chân thành. Ân c̣n gửi cho tôi những truyện ngắn mà Ân yêu thích qua email để chia sẻ với tôi. Ân thích những chuyện nói về làng quê dân dă với lối viết b́nh dị, con người sống chan ḥa. Thí dụ Dưới bóng hoàng lan, Hai đứa trẻ và Hà Nội 36 phố phường của Thạch Lam. Cuốn sách Vượt lên số phận với những con người xấu số tật nguyền mồ côi đă t́m mọi cách để ḥa nhập được với cộng đồng, bằng nghị lực phi thường không ai hiểu nổi. Có thể họ c̣n vượt xa cả con người lành lặn. Đó là điều mà Ân suy nghĩ măi…Cuốn sách Điều kỳ diệu của tư duy lớn cũng là do Ân giới thiệu cho tôi đọc. Tôi phát hiện ra Ân rất say mê sách, say mê các trang web và blog. Điều quan trọng nữa là Ân là một người chia sẻ kỳ tuyệt về văn chương cũng như buồn vui của mọi người. Mỗi tác phẩm Ân đều có một lời chia sẻ đến các nhân vật, đa số Ân bênh vực con người lao động không gặp may trong cuộc đời. Điều đó đă tạo cho tôi một t́nh cảm đặc biệt giành cho Ân. Coi Ân như đứa con trai của ḿnh tuy chưa đến thăm gia đ́nh Ân, chưa biết rơ trường đại học của Ân ra sao và cả nơi Ân đang làm thêm trong dịp hè nữa. Tôi tin Ân. Trên blog của tôi cũng xuất hiện một thanh niên 22 tuổi học đại học tin học mới ra trường đă xin việc làm ở Hà nội, tên Hùng. Hùng thường đọc bài viết của tôi song song với Ân. Comment cho tôi nhiều khi chỉ có Ân và Hùng…họ đều tranh luận về các nhân vật của tôi. Lư lẽ của cả hai đều sắc bén. Dạo này hay mưa tệ. Mưa ào ào trên mái tôn. Mưa bay mịt mù vào cửa sổ... Sắp 2/9 rồi . Nhớ ngày này năm ngoái. Vợ chồng tôi và con gái không đi Vũng tàu mà vào Đài Thế giới …bơi. Hà thích nhất ḍng sông lười để Hà thả trôi cho ḍng nước cuốn đi. Hà thích cầu tuột xoắn thả từ lầu 4 trượt xuống đă lắm. Ba mẹ sợ không dám ...Hà phải kéo vượt lên cùng Hà thi “trượt”. Không ngờ ba mẹ cũng mê luôn đ̣i đi thêm mấy lượt nữa. Buồn cười thật. Hè năm ngoái tuần nào chúng tôi cũng đi bơi ở hồ bơi Kỳ đồng. Hà quen được cô bạn tên là Hồng. Hồng đă đưa Hà về nhà ḿnh (trên đường Kỳ đồng cách hồ bơi khoảng 200m) lấy cuốn sách Kính Vạn Hoa của Nguyễn Nhật Ánh quyển 1 cho Hà mượn. Tuần sau, Hà đem trả và đem cho Hồng mượn cuốn Nghệ Thuật Cắm Hoa, cứ thế, dài dài... Năm nay lí do ǵ quên phéng… Hết hè đến nơi rồi c̣n ǵ… Trường cũ của Hà năm ngoái là một trường quậy phá có tiếng. Có cả đổ máu và chết chóc v́ đâm chém nhau. Chính Hà nh́n thấy tận mắt. Cậu Toàn ngồi cùng bàn với Hà bị thằng bạn lớp khác đe: ra khỏi cổng trường “biết tay tao” làm mẹ Toàn sợ quá phải chuyển trường cho thằng con trai quư tử. C̣n cô bạn ngồi gần luôn mượn tập chép bài chứ không bao giờ chịu học bài ở nhà. Hà không biết phải làm sao, giải thích thế nào nó cũng giận đ̣i nghỉ chơi…Giờ kiểm tra nó cũng kéo tay Hà hoài …mải chỉ bài cho nó rốt cuộc làm bài của ḿnh không kịp, điểm thấp hơn của nó. Vậy mà lần sau không chỉ cho nó hay không cho nó cop py là không yên với nó… Hà tự trách ḿnh đă không có cách nào để giúp bạn tự giác học bài…Tôi bảo Hà chịu khó giảng cho nó hiểu từng bài ngay sau giờ cô dạy trên lớp.. Có chuyện ǵ ở trường lớp Hà cũng kể tôi nghe... Nhưng mà dù sao cũng nhớ nó ghê, chẳng c̣n gặp lại nữa rồi. V́ dù sao ngày ấy nó cũng một thời dạy múa dạy hát cho Hà rất nhiệt t́nh trong những ngày hội thi văn nghệ nhân dịp 20/11, nó c̣n chơi đàn piano rất cừ khôi nữa, các buổi hội thi Trăng rằm hoặc làm cành mai ngày tết, hoặc thi cắm hoa năm nào cũng có nó và Hà được cô giáo chủ nhiệm chọn đi. Đi đâu cũng hai đứa song hành…. Có một lần cả lớp đi thăm các anh bộ đội …là vui nhất… Đó là cuộc hành tŕnh Về nguồn của chi đ̣an 11A 2. Buổi chiều cuối cùng của kỳ nghỉ hè năm nay. Chúng tôi lại đi bơi hồ Kỳ đồng. Mới thay đồ bơi chưa kịp xuống nước, Hà đă nhận ra Hồng đang bơi cùng một thanh niên. Chắc là bạn trai của Hồng. Hà không gọi bạn v́ sợ phiền. Hà bơi thi với ba. Mới một năm mà cô gái đă lớn phổng phao. Chiếc áo tắm bó sát làm nổi lên những đường cong tuyệt đẹp. Hồng là cô bạn năm ngoái gặp chúng tôi trên hồ bơi. Hồng bơi rất giỏi, nh́n thấy mê luôn. Hồng bắt quen và tỏ ư bơi thi với Hà. Thế là chúng nó quen nhau. Tuần nào cũng ríu rít như sam… Thoắt cái đă thấy Hồng bơi bên cạnh Hà: -Ḱa Hà ! Sao hè này không chịu đi bơi. Quên Hồng rồi hả? -Ừ , không biết nữa , hôm nay chợt nhớ Hồng nên rủ ba mẹ cùng đi, tiếc rằng đă hết hè rồi… -Không sao, cũng may là c̣n gặp bạn được một lần… -Ừ! Này bạn, hồi năy có thấy bạn bơi chung một người, bạn trai phải không? Ḿnh không dám gọi bạn. “Hắn đâu rồi?” -Bậy nào, anh trai ḿnh đấy! Lặn ngụp ở đằng kia! -Đừng có giấu. Mắc cỡ ǵ nữa đây? Hai người bơi đẹp lắm. -Thiệt mà ! Lát ḿnh sẽ giới thiệu với bạn. -Thôi khỏi, không cần đâu… -Bơi thi với ḿnh đi. -Thôi, ḿnh bơi với ba Chàng trai bơi chung với Hồng hồi năy bất th́nh ĺnh ào lên khỏi mặt nước xô vào người Hồng và Hà dạt ra hai bên. Hú vía. Hà sững sờ: là Ân! Trời! Hồng là em gái hay bạn gái của Ân? Hà thầm hỏi mà chưa có câu trả lời! Hà viện lí do nhức đầu và và chạy một mạch về phía chúng tôi kêu chúng tôi lên bờ ra về. Ân chưa kịp định thần . Chàng muốn chạy ùa theo Hà reo lên: Em. Nhưng lại thôi v́ sợ em gái biết ḿnh có bạn gái. Ân nhận ra chúng tôi và chúng tôi cũng nhận ra Ân đang đứng cạnh một cô gái đẹp. Ân lúng túng… Tôi nghĩ rằng Ân đă có bạn gái khác. Chắc có lẽ Ân đang tự hỏi: Sao Hà thấy ḿnh lại vội bỏ về? À … Hồng kéo tay Ân: -Sao anh ngẩn ṭ te vậy? Nàng đẹp lắm hả? -À, không, không có ǵ … Hồng cười ỏn ẻn: -Hà là bạn em đấy. Em và Hà cùng đi bơi ở đây suốt mùa hè năm ngoái. Hà nhát lắm, bao giờ cũng phải có ba mẹ đi cùng. Nếu muốn, em sẽ giới thiệu Hà với anh… Ân ậm ừ: -Ờ, ờ…. Hồng bật cười: -Năm ngoái Hà có về nhà ḿnh rồi, nhưng anh không có nhà -Thật à? Ân tủm tỉm cười… "Con đường ta đi con đường đá. Dẫu trải đầy hoa cũng khó qua. Nhưng ḷng ta là ḷng sắt đá. Dẫu đá không hoa vẫn cứ qua!" 16/8/2007 Lần sửa cuối bởi hoanggiao; 15-11-10 lúc 10:29 PM |
The Following 3 Users Say Thank You to hoanggiao For This Useful Post: | ||
|
|