![]() |
|
![]() |
|
#1
|
||||
|
||||
![]() 6. Phong tà:
Phong tà là thuộc về dương Bốc lên, lan toả khắp nơi trong người Tính hoạt biến, di chuyển nhanh Vùng đau hay chạy chỗ này, chỗ kia. Bệnh nặng nhẹ, chuyển thật mau Hợp cùng tà khí dưới đây sinh phiền: Phong hàn: ngạt mũi, mạch phù Sợ lạnh, sợ gió, thịt xương nhức hoài Nếu sốt mà họng đỏ đau Lạnh th́ không sợ, gió vào lại ghê Nước tiểu vàng, chất lưỡi đỏ Bắt mạch phù sác là phong nhiệt rồi. Phong thấp đau nhức khớp xương Bênh này thường gặp những ai tuổi nhiều. Nội phong không phải bên ngoài Mà do can nóng bất thường sinh ra Chứng này hiện trạng sốt cao Chóng mặt, hoa mắt, liệt thân, co người. II. Nội nhân: Thất t́nh là bảy thứ t́nh Sinh ra cảm xúc từ trong con người Thất t́nh thái quá chẳng nên Tổn thương nội tạng, sinh sôi bệnh nhiều Nộ quá th́ tổn đến can Cáu gắt, uất ức, nguyệt kinh không đều (Phụ nữ) Suy tư quá độ, tổn tỳ Gây ăn uống kém, bụng đầy, bế kinh Tâm bào lạc tổn, do buồn Lo lắng nhiều quá, phế th́ tổn thương Vui mừng thái quá, tổn tâm Làm cho mất ngủ, hay quên, hay cuồng Thận tổn, sợ quá mà nên Mặt mày tái bệch, người như mất hồn Kinh hoàng, đởm tổn, thật buồn Nhiều người đột tử là do chứng này. III. Nguyên nhân khác: Một là dục quá chẳng nên Sẽ làm hại thận, tổn tinh, yếu người Hai trật đả nặng, khó hồi Ba trùng thú cắn mà gây nhiễm trùng. |
#2
|
||||
|
||||
![]() PHẦN VII
BÁT CƯƠNG Bát cương chẩn đoán, t́m phương Âm, dương, biểu, lư, thực, hư, nhiệt, hàn Âm là chứng: lư, hư, hàn C̣n biểu, thực, nhiệt, chứng dương chính phần Dương hư sinh chứng ngoại hàn Âm hư nội nhiệt sinh sôi, đúng rồi. Biểu chứng là bệnh ở ngoài Lư chứng bệnh đă truyền sâu vào ḷng Hư th́ chính khí nhược, hư Thực là tà khí nhập thân gây phiền Hàn, nhiệt: chất bệnh giúp thầy Chẩn đoán cho đúng, đặt phương hợp thời. PHẦN VIII CHẨN ĐOÁN HỌC I. Vọng chẩn: Vọng dùng thị giác tư duy Phân tích yếu tố mà suy bệnh t́nh. 1. Thần: C̣n thần mắt sáng long lanh Tỉnh táo là nhẹ, bệnh t́nh tốt thôi Thần kém mệt mỏi bơ phờ Nói không có sức, khí suy, bệnh dài Mất thần, chẳng phản ứng ǵ Chính là sắp tới giờ qua suối vàng. 2. Sắc: Nh́n sắc phải biết được màu “Khách” là sắc mặt đổi do khí trời Hoặc do lao động, rượu bia Thay đổi t́nh cảm, hay phơi nắng nhiều… “Bệnh” th́ do tạng gây ra Tạng không ổn định, mặt ta biến màu. *** Nếu mà thuỷ thấp chẳng thông Da không được dưỡng, chuyển sang sắc vàng Vàng mà lại thấy thêm xanh Biểu hiện thấp nhiệt, đớn đau trong ḷng Phong nhiệt: vàng, lại hồng hồng Vàng như quưt chín, đúng ngay thấp tà Vàng vàng, nhợt nhạt sắc màu Can khí uất kết, tỳ hư nhược rồi Ai đang có bệnh trong người Mặt vàng, tươi nhuận, bệnh thời sắp qua. |
#3
|
||||
|
||||
![]() ***
Mặt người khoẻ mạnh trắng hồng Chân sưng, mặt trắng, th́ là khí hư Thân gầy, mặt trắng: huyết khô Trắng mập phúng phính là do tích đàm Sắc trắng, ảm đạm, nhợt màu Vị, phế hư yếu, nhập thêm hàn tà Mặt trắng, má đỏ thân gầy Âm suy, dương thoát gây nên chứng này Trắng đục màu, giống xương khô Bệnh này phế tuyệt, rất nguy kịch rồi Trắng thanh tông khí dồi dào Trắng mà bạc phếch: phế đang hư hàn Phế tuyệt mặt trắng, ngứa đầu Trắng bóng, nhuận đỏ, là thân điều hoà. **** Thận, suy mặt, trán thậm đen Đen do huyết ứ, da lên vảy liền Thận nhiệt bí tiểu, răng khô Đen xanh gan ngựa, bệnh nguy khó lành Thần khí mà tuyệt đen than Mặt đen: khí tuyệt, dương suy mất rồi. **** Xanh do khí huyết không thông Kinh mạch trở trệ gây đau mà thành Bệnh phổi, kết hạch, cuối kỳ; Viêm, giăn phế quản mặt thường xám xanh Dạ dày, đường mật mà đau Sẽ gây co giật, mặt coi tím bầm. *** Nhiệt làm sắc mặt đỏ lên Thực nhiệt toàn mặt, hư th́ má thôi Sắc đỏ xuất hiện quai hàm Lại thêm trên má là tâm bệnh làm Sốt, mà trưa má đỏ lên Hai chân th́ lạnh: âm hư, hoả bùng Ỉa chảy, g̣ má đỏ hồng Phân th́ không chín, lạnh đều chân tay Gọi là hàn giả nhiệt đây Bệnh này khó chữa, thoát dương, rất phiền Đỏ mặt mà chẳng, mồ hôi Rất khó chữa được, sắp qua đời rồi Má đỏ, vết bằng ngón tay Giữa khi bệnh nặng, mất đi thăng bằng Đứng ngồi chệnh choạng không xong Không thể chữa được, qua đời sớm thôi. 3. Xem h́nh thái: Xem h́nh dáng, đoán bệnh t́nh Tạng, phủ hư yếu hay là khoẻ đây? Da lông khô bởi phế hư Cơ nhục teo nhẽo, tỳ hư đúng rồi Phát triển chậm, bởi thận hư Người béo: đàm thấp; mau gầy: âm hư. |
The Following User Says Thank You to buivhai For This Useful Post: | ||
Huyzozo (15-09-10)
|
#4
|
||||
|
||||
![]() 4. Xem mũi:
Mũi xanh đau bụng mà ra Mũi đen trong ngực hiện đang có đàm Sắc trắng: mất máu, khí hư Đỏ th́ phế nhiệt, thấp lên màu vàng Hen, xuyễn, cánh mũi phập phồng Mũi mà chảy nước: “nhiệt”, “hàn” phong gây. 5. Xem mắt: Khoé mắt sắc đỏ: hoả tâm Tỳ bệnh: ḷng trắng hiện lên sắc vàng Mắt đỏ mà lại sưng đau Can hoả phong nhiệt gây nên bệnh này. Thận đen dưới mắt, mi trên Trắng (phế), xanh (can) hiện ở hai nơi: khoé, ḷng 6. Xem môi: Môi đỏ khô: nhiệt mà ra Môi mà đỏ nhợt ấy là huyết hư Ứ huyết môi sẽ tím xanh Âm hư hoả vượng, đỏ hồng môi lên Môi xanh đen bởi có hàn Môi mà lở loét là do nhiệt làm. 7. Xem lưỡi: a. Chất lưỡi: - Màu sắc: Nhạt màu, hơi trắng: hư, hàn Đỏ là thực nhiệt hoặc hư nhiệt làm Xanh tím hàn, nhiệt khác nhau Nhiệt ít tân dịch, lưỡi khô, tím nhiều Hàn làm tím nhuận, lưỡi xanh Nếu mà ứ huyết đám ban nổi nhiều - H́nh dáng: Lưỡi mỏng, gầy nhợt: âm hư Mọng đỏ: thực chứng; nhiệt gây: nhạt màu Hai bên có dấu răng in Đờm thấp ngưng tụ hoặc hư dương, hàn. Tà nhiệt mà thịnh gai khô Gai lên đầu lưỡi là tâm hoả nhiều Trường vị nhiệt, giữa lưỡi gai Can đởm nhiệt thịnh gai đâm ra d́a. - Cử động: Lưỡi lệch là bị trúng phong Cứng, vận động khó là do nhiệt làm Khinh khí rối loạn, lưỡi mềm Can phong nội động; huyết hư run nhiều Rụt ngắn là bệnh hiểm nguy Tâm tỳ có nhiệt thè ngay ra ngoài. Lần sửa cuối bởi buivhai; 15-09-10 lúc 07:33 PM |
The Following User Says Thank You to buivhai For This Useful Post: | ||
Huyzozo (15-09-10)
|
#5
|
||||
|
||||
![]() b. Rêu lưỡi:
- Mầu sắc: Rêu trắng là bởi bị hàn Rêu vàng: nhiệt chứng; xám đen: nặng rồi. - Tính chất: Rêu mỏng là bệnh nhẹ thôi Rêu dày tà đă vào trong lư rồi. Lưỡi ướt tân dịch chưa sao Lưỡi khô tân dịch hư hao ít nhiều. II. Văn chẩn: 1. Nghe âm thanh; a. Tiếng nói: Hư là nói nhỏ, thều thào Thực nói sang sảng, ngọng là trúng phong. b. Tiếng thở: Thở to là thực bạn ơi Thở nông, ngắn, gấp do hư mà thành. c. Tiếng ho: Có đờm gốc bệnh ở tỳ Ho khan, đờm ít, phế âm hư rồi Ho mà sổ mũi, hắt hơi Là do cảm mạo phong hàn gây nên Ho từng cơn, rít như gà Ấy là căn bệnh gọi tên ho gà. d. Tiếng nấc: Tiếng nấc yếu nhỏ: hư hàn Thực nhiệt: có sức, tiếng to, liên hồi Nấc yếu, đứt quăng th́ nguy Đó là bệnh nặng, sắp sang cửu tuyền. Sửa/Xóa nội dung |
#6
|
||||
|
||||
![]() 2. Ngửi mùi:
Phân tanh, loăng bởi tỳ hư Nước tiểu khai đục là do thấp làm (thấp nhiệt). III. Vấn chẩn: Thập vấn ca Nhất vấn hàn nhiệt, nhị vấn hạn Tam vấn ẩm thực, tứ vấn tiện Ngũ vấn đầu thân, lục hung phúc Thất lung, bát khát: cụ đương biện Cửu vấn cựu bệnh, thập vấn nhân. (Đại y sư Trương Cảnh Nhạc) 1. Hàn nhiệt: Mới bệnh, sợ lạnh: phong hàn Tay chân sợ lạnh là tỳ dương hư Sợ lạnh lưng: thận dương hư Bệnh lâu, sợ lạnh: dương hư, lư hàn (kèm tay chân lạnh). Sốt cao hoặc sốt buổi chiều Ḷng chân, tay… nóng là do nhiệt làm Thực nhiệt ở lư sốt cao Đại tiện ra táo, miệng khô tiểu hồng Triều nhiệt, sốt, nhức trong xương Đôi g̣ má đỏ: lư hư nhiệt rồi Ngoại cảm mà sợ lạnh nhiều Sốt có nhưng ít, là do biểu hàn Biểu nhiệt ngược với biểu hàn Sợ lạnh th́ ít, sốt th́ tăng thêm. Rét nóng chẳng rơ thời giờ Bán biểu bán lư: “thiếu dương chứng” mà. Quy luật rét, nóng rơ ràng Là do sốt rét trong người tạo nên. Sửa/Xóa nội dung |
#7
|
||||
|
||||
![]() 2. Hạn:
a. Có mồ hôi và không có mồ hôi: Sốt phong hàn, hỏi mồ hôi Không: là biểu thực; có: là biểu hư. Mạch hồng đại, lại sốt cao Là lư thực nhiệt, mồ hôi ra nhiều b. Thời gian ra mồ hôi: B́nh thường đă xuất mồ hôi Lúc mà hoạt động, mồ hôi càng nhiều Ra rồi ớn lạnh trong người Gọi là tự hăn, khí dương hư rồi Lúc ngủ th́ xuất mồ hôi Lúc tỉnh không có tại v́ âm hư (mồ hôi trộm - đạo hăn). c. Tính chất, số lượng mồ hôi: Thấp nhiệt hăn xuất màu vàng Hăn như dầu dính bệnh đang nặng rồi (tuyệt hăn) Hăn mà có ở nửa người Là điều báo trước bệnh t́nh trúng phong Toàn thân đều xuất mồ hôi Xuất đều không dứt, lạnh người: vong dương Sửa/Xóa nội dung |
#8
|
||||
|
||||
![]() 3. Hỏi về đau ở đầu, ḿnh, ngực, bụng, các khớp xương:
a. Vị trí: - Đầu: Đau đầu vùng chẩm, gáy, vai Là do bệnh ở thái dương kinh rồi Đau từ trán xuống hai mi Kinh dương minh bệnh tức th́ gây ra Nửa đầu bệnh tại thiếu dương Quyết âm mà bệnh th́ đau đỉnh đầu. - Ngực: Ngực sườn đầy tức mà đau Can khí uất kết, hoặc v́ thiếu dương Phế nhiệt: sốt, khạc ra đờm Ho ra mủ máu, ngực đau nhói nhiều Đau thắt ngực bởi âm hàn Làm cho huyết ứ, làm cho ẩm đàm. - Thượng vị: Thượng vị đầy trướng mà đau Là quản vị thống, tức đau dạ dày. - Thiếu phúc (bụng dưới): Ở vùng bụng dưới mà đau Can khí uất kết, mạch không thông làm. - Đau thắt lưng: Thắt lưng đau bởi thận hư Hoặc do ứ huyết, hoặc phong, thấp hàn. b. Tính chất: Đau rức, sợ lạnh do hàn Sốt, sưng, nóng đỏ, đau do nhiệt làm Bởi thấp, ê ẩm nặng nề Vùng đau di chuyển, ngứa: là do phong Khí trệ: đau trướng liên miên Kim châm một chỗ: là do huyết tồn. c. Mức độ, thời gian đau: Bệnh mới mắc, trướng măn nhiều Thuộc về chứng thực, đau liền không thôi (cự án) Bệnh cũ, trướng măn không nhiều Lúc đau, lúc khỏi, thuộc về chứng hư (thiện án). Sửa/Xóa nội dung |
#9
|
||||
|
||||
![]() 4. Hỏi về ăn uống và khẩu vị:
a. Uống: Miệng khát, uống lạnh, uống nhiều Bởi v́ thực nhiệt trong người gây nên. Không khát, uống nóng: do hàn. Tân dịch thương tổn: khát, rồi ỉa, nôn (ỉa chảy). Khát: mà chẳng uống nước đâu! Là do chứng thấp, hư hàn gây ra. b. Ăn: Mới bệnh, chẳng thấy muốn ăn Là do khí trệ ở nơi vị, tỳ Và ngoại cảm, thấp, gây nên Thức ăn tích trệ: tạo ra chứng này. Bệnh cũ, cũng chẳng muốn ăn Thận dương, tỳ vị nhược hư gây phiền. Mang bệnh, ăn được đừng lo Vị khí chưa tổn, bệnh không quá phiền Bệnh nặng, ăn lại nhiều lên Vị khí khôi phục, bệnh đang hồi dần. Vị hoả mau đói, ăn nhiều Vị âm hư: đói, ăn th́ chẳng vô. c. Khẩu vị: Miệng đắng: thường nhiệt đởm, can Trường vị tích nhiệt, miệng thường chua, hôi Miệng ngọt: thấp nhiệt ở tỳ Đàm trọc, hư: nhạt; Thận hư mặn mồm. |
#10
|
||||
|
||||
![]() 5. Hỏi về ngủ:
Mất ngủ, sợ hăi, hay mê Là do huyết ở tâm không đủ đầy. Mất ngủ, vật vă, trọc trằn Thường do đàm hoả nhiễu tâm gây phiền. (hoặc do tiêu hoá không thông) Cũng gây ra chứng ngủ hay trọc trằn. 6. Hỏi về đại tiểu tiện: a. Đại tiện: Đại tiện táo, giảm đi ngoài Phân ít, khô cứng, khó đi hơn thường Bệnh mới, táo, bụng trướng đầy Là do thực nhiệt trong người gây nên. Bệnh cũ, táo ở người già Phụ nữ sau đẻ, có thai: âm tồi Hoặc do khí, huyết hư làm Hoặc là tân dịch giảm: phiền cho thân Đại tiện rắn trước loăng sau Tỳ vị hư nhược gây nên chứng này Thấp nhiệt mà ở đại trường Đại tiện mót rặn, mũi th́ máu ra (lỵ). |
![]() |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |