![]() |
|
![]() |
#24
|
||||
|
||||
![]()
Bài toàn huyền về đề tài người thầy và t́nh
Trường Hoà B́nh, pḥng thầy Trần Đ́nh Tùng gần pḥng thầy Hoàng Hà. Chiều chiều, thầy Tùng nh́n thầy Hà và bồ nằm pḥng điều ḥa mà ḷng bồi hồi, ngờ rằng thầy Hà làm điều bầy hầy. Bồ thầy Hà là Trần Thuỳ Ngà, người cùng làng, vườn liền vườn. Thuỳ Ngà từ Sài G̣n về. Vừa về nhà là vùi vào làm vườn. Trồng nào là dừa, là xoài... th́ toàn loài mà nàng thường trồng vùng Cần Giờ, từ hồi c̣n tồng ngồng. Nàng dù rằng người gầy, thường rành làm vườn, làm đồng mà nhiều người lầm là hiền lành. Nàng rầu ḷng v́ mùa màng tồi tàn, tiền về ́ èo, đành vào trường mồi chài hầu t́m chồng là người nhiều tiền. Nhiều lần, thầy Tùng ḷ ḍ lần bờ tường, rồi ṿng về đằng hè mà tḥ đầu nh́n vào pḥng thầy Hà. Chà chà, trời là trời! Hề, oằn t́ là vằn, lùng bà, lùng bùng! T́nh cờ lần đầu nh́n vào mà thèm. Ờ ḱa, đầy nhà toàn đùi là đùi. Thầy Hà nh́n gườm gườm, rồi lằm rằm phàn nàn rằng, thầy Tùng là đồ tồi, đồ ŕnh ṃ, làm phiền. Lần đầu thầy Tùng rầy rầy, rồi dần dà thành chờn, và giờ th́ thầy nào thèm nh́n vào. Đồ thầy mà làm tṛ mèo! Cần ǵ mà làm vầy, đèo ḅng mà làm ǵ; rồi tṛ x́ xầm, x́ xèo; trường này c̣n ǵ là thầy, là tṛ. Thầy Hà ngờ rằng, Ngà là người lằng nhằng, ṿi tiền là tài. Ngoài đường thằng nhiều tiền, nhiều ṿng vàng, t́m mà cà. Cà rằm làm ǵ thằng thầy nghèo? Vầy là thầy đành t́m bài xù dài dài. Vừa rồi, vào chiều ngày mười, gần rằm; thầy Tùng ngồi ngoài thềm mà nh́n về pḥng thầy Hà, ḷng bùi ngùi. Nào ngờ, Ngà - người từng làm ḷng thầy cồn cào, bần thần, thèm thuồng nhiều ngày liền, từ ngoài Cầu Nghèn vào trường t́m ḿnh. Nàng vừa cầm quà, vừa cười h́ h́. Thầy Tùng bồi hồi chào Ngà và mời nàng về pḥng. Vài tuần đầu, Ngà là quần, chùi nhà, chùi nồi... rồi t́m ḷng gà, dồi trường về làm mồi mời thầy. Nàng cười, dù nhiều lần thầy Tùng ĺu t́u, ngà ngà, người toàn mùi cồn. Càng ngày, Ngà càng gần thầy Tùng. Rồi dần dà, nàng bèn t́m nhiều tṛ, ḥng chờ thời mà ṿi tiền thầy. Ngà vờ nào là buồn buồn, nào là ù đầu, rồi nhờ thầy Tùng d́u về nhà. Nhiều lần, nàng c̣n sà vào người thầy Tùng, đùi cà vào đùi, rồi c̣n gh́ đầu thầy vào ḷng ḿnh mà th́ thều th́ thào. Nh́n đùi Ngà dài, hồng hào; người Ngà mềm và nồng nàn mùi t́nh, làm thầy Tùng bồn chồn, rần rần từ đầu vào phèo. Người thầy bồng bềnh từ mười tầng trời v́ t́nh. Nàng c̣n đùa rằng: Hừm, ḿnh là người chồng vàng! Rồi nàng cùng Tùng vào giường, và tần ngần... cười cười hoài! Lần này là lần đầu, thầy gần đàn bà. Thầy lờ mờ rằng, t́nh mà nàng dành về ḿnh là t́nh...! Vừa bàng hoàng vừa thèm thuồng, rồi thầy nh́n bàn thờ dằn ḷng mà thề rằng: Dù ǵ th́ ḿnh là người thầy, cần đàng hoàng và pḥng ḿnh là pḥng nhiều người thường nh́n vào. Nhiều đời nhà ḿnh làm thầy, đừng kề cà vào đàn bà. Thà rằng nằm mà chờ, đừng mềm ḷng. Người người làm càn, c̣n nhà ḿnh là nhà đàng hoàng, làm vầy là ḿnh vào ṿng tù đày. Đừng làm liều, người cười. Đời này, nhiều người đà v́ t́nh mà vào tù, nghiền đàn bà rồi tàn đời. Nhiều người, đường cùng rồi về làng mà làm vườn, mà trồng hành, trồng cà. Đành rằng, t́nh th́ nhiều người cần, mà ḿnh th́ c̣n trường, c̣n tṛ. Ḷng dày ṿ, thầy Tùng đành dằn ḷng ngồi vào bàn mà làm đề tài: "Về t́nh và tiền thời này và điều mà người thầy Trường Hoà B́nh cần bàn". Đề tài này thầy làm dài gần mười tờ. Giờ th́... - Hầy! Đồ đàn bà lèo nhèo. V́ t́nh mà thằng đần, thằng tồ khề khà mời bồ về nhà. C̣n thằng này thèm vào! Nh́n đồng hồ, đà mười giờ. Thầy Tùng lầm bầm vài điều ǵ về Ngà, về t́nh, rồi lù đù lần ṃ vào giường nằm. Đời này t́nh là buồn! Giờ này, v́ thầy Hà và thầy Tùng xù, dồn vào đường cùng, Ngà đành chuồn vào Sài G̣n; về Cần Giờ dồn tiền, vàng làm vườn. Thầy bà toàn đồ nghèo, nhằm nḥ ǵ. Nàng thề, làm nhiều tiền rồi về Cầu Cày t́m người tài làm chồng. Ngàn lần thèm vào mồi chài thằng thầy. Vừa đần, vừa tồ mà nghèo tiền. *Bài này thầy LV - người cùng miền. |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |