![]() |
|
![]() |
#10
|
|||
|
|||
![]() Vắng...
Chợt vắng người ta chiều nhạt nhẽo Quanh ḿnh như thể chẳng c̣n ai Nào đâu chờ đợi mà nôn nả Bóng nắng ngoài hiên cứ đổ dài... Ghét chiếc đồng hồ quay chẳng đứng Thời gian rậm rịch kéo nhau đi Ta ngồi hơ hải trong bề bộn Chút nhớ, chút mong đến lạ kỳ Người ở nơi nào... ai biết nhỉ? Hoa nh́n phiến lá, lá nh́n cây Hay là ngọn gió... đi muôn nẻo Mang gởi giùm ta nỗi ḷng này... PL 6.5.11 “Chợt thấy vắng”…em c̣n buồn thế Cứ ngỡ rằng như chẳng có ai Như anh trống vắng bao năm dài Chắc em sẽ khổ đau hơn nữa. Nỗi cô đơn sầu dâng chất chứa Mà thời gian đâu chịu trôi nhanh Lá vàng vẫn bám víu trên cành Gió chẳng đến cuốn rơi về cội. C̣n luyến lưu nên chưa rụng vội Đợi chờ ai… lá chuyển mùa thương Em với anh xa cách đôi đường Gió đi vắng…nỗi niềm chưa gửi… Mặc Nhân Sơn |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |