![]() |
|
![]() |
#11
|
||||
|
||||
![]() ![]() 1131. KHUYA ĐƠN CÔI Trăng khuya lạnh ta ngồi trong thẳm vắng Nhớ thương ai tình bạc trắng mù xa Trăng đếm nay cũng giống trăng thuở nào Mà sao lại vướng thật nhiều sắc lạnh. Đã bao mùa đi qua nhìn lá rụng Nhớ thương ơi, đan kín cả tâm hồn Để lòng này có lúc hẫng như không Chao đảo cả khung trời từng êm ả. Này mắt này môi sao mà đi cả Để mình ta tẻ lạnh đến tê người Hương ái ơi, hãy cất lại đôi lời Để an ủi một hồn đơn trắc trở. Tình đã tắt, mùa xưa trăng đà vỡ Hắt hiu buồn giết chết chút lòng đơn Thôi hết rồi những ngày tháng dỗi hờn Ta lịm chết trong giá đơn kỷ niệm… HANSY |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |