![]() |
|
![]() |
#11
|
||||
|
||||
![]() 86. TIỄN BIỆT CHA Nắng chiều hiu hắt cõi đồng hoang Nghi ngút khói hương nấm mộ tàn Thương tiếc một đời cha cực nhọc Khóc đau cho kiếp người đa mang Sống thời sao buộc lời ai oán? Chết xuống để đeo tiếng bẽ bàng... Cúi lạy gửi cha lời tiễn biệt Tuyền đài nơi ấy được bình an. Phong Nương Mùa lũ Xa xót lòng ta trước cảnh hoang Cánh đồng thửa ruộng đã điêu tàn Nhọc nhằn bao tháng vai mòn gánh Vất vả mấy mùa kiếp nặng mang Chỉ một con nước về tan tác Đôi ba trận lụt đến bàng hoàng Mẹ già tóc trắng buồn bên cửa Trông ngóng con mình lòng chẳng an Thủy tâm NHỚ CHA Người mất lòng này bỗng lạnh hoang Mùa thu năm ấy cổ sơn tàn Nhớ xưa công khó đau hồn rước Hồi lại ơn đầy xót dạ mang Trọn kiếp hy sinh vì con đỏ Một đời phiền lụy bởi thân bàng Ngàn thu vĩnh biệt lòng khắc khoải Chín suối cha ơi có ủi an HANSY • Khóc... Ngấn lệ đôi dòng khóc mộ hoang Trầm hương vừa đốt đã rơi tàn Ba đi âm thế duyên còn giữ Má ở dương trần nợ phải mang Từ gốc măng vươn ôm khóm trúc Trên cao lá rụng ủ thân bàng Gió đưa hơi thở nghe văng vẳng Cứ ngỡ hồn ai vẫn chửa an Bách Tửu Hành chiều buông giọt nắng cánh rừng hoang ngoảnh lại mình ta một xác tàn gối mỏi trưa về luôn địu gánh lưng oằn tối đến mãi còng mang mồ hôi lại rớt tình ngao ngán giọt lệ thêm rơi nghĩa bẽ bàng tất cả đời này như chấm hết cầu mong chốn ấy được bình an congcong Khóc ba Ba vừa tạ thế giữa chiều hoang Giọt lệ rưng rưng lúc nến tàn Xứ lạ bạn cùng chia hoạn nạn Quê người ai cũng cố cưu mang Xót thương nghĩa cả sao ai oán Nuối tiếc tình cao lắm bẽ bàng Khẽ gọi cha ơi lòng thổn thức Cầu mong người nhắm mắt bình an lehuuhau Cách trở mấy năm mái lá hoang Rêu phong phủ lối khóm hoa tàn Một đời thương nhớ còn đeo lấy Trọn kiếp u buồn vẫn phải mang Nghĩa cả công sâu như nước bể Tình thâm cội lớn tựa thân bàng dẫu thân trôi nổi phương trời lạ Đêm vọng quê nhà nguyện vạn an Thủy tâm Ráng chiều sắc đỏ cõi hồng hoang Ta bước chân đi giữa cảnh tàn Nước mắt lặng rơi lòng nức nở Giọt sầu đong chặt dạ hoang mang Nghĩa ân níu giữ đầy tha thiết Công đức còn vương lắm bẽ bàng Tiếng nấc trầm nương theo gió lạnh Nhớ Người cúi mặt nguyện bình an Tiểu nha đầu BA ƠI Nhà mình ba vắng bỗng lạnh hoang Sức sống dường như cũng lụi tàn Ba hãy quay về cùng kỷ niệm Mẹ còn lịm khóc với tang mang Nhớ xưa bé bỏng cười nắc nẻ Nay đã lớn khôn tủi phận bàng Siêu thoát vong linh lên cõi phúc Giữa trần thương nhớ mãi không an HANSY |
The Following User Says Thank You to Hansy For This Useful Post: | ||
Nhím con (10-01-12)
|
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |