![]() |
|
![]() |
#20
|
||||
|
||||
![]() Là bạn chung lớp, thân nhau từ những năm bỡ ngỡ vào thời phổ thông, thế rồi t́nh bạn ấy nhân lên thành t́nh iu lúc nào không hay, tưởng có người yêu sẽ vui lắm ai ngờ... *Gà bông của tớ thuộc ḍng máu lạnh* Chẳng ồn ào và lăng mạn như những cặp đôi khác, luôn quấn quưt bên nhau, tớ và gà bông lúc nào cũng chỉ lặng lẽ, đến cái cầm tay cũng c̣n ngượng nghịu. Lắm lúc cứ mơ hồ, có phải tớ là girlfriend của cậu ấy? Nhiều lần tớ hỏi, gà bông chỉ cười x̣a, xoa mái tóc rối xù của ḿnh chả nói ǵ. Sao mà tớ ghét cái nụ cười đó quá đi mất, chẳng lẽ cứ cười huề vậy là xong? Tớ không chịu được. Thế là tớ ra chiến lược: ... *"Một tuần với phép thử của t́nh yêu"* Theo lới mách nước của nhỏ bạn thân (chắc như đinh đóng cột)-Yêu là phải ghen! Ghen mới là yêu! Thứ 2: (Mở màn) Tớ hẹn cậu bạn thân từ hồi c̣n để chỏm đi ăn trưa, cố t́nh nói qua điện thoại rơ to để gà bông nghe thấy: “2h hả? Ừa, lâu ngày quá nhớ ơi là nhớ luôn ấy!”. Quay qua gà bông, tưởng sẽ có phản ứng ǵ khác biệt, ai dè gà bông nhún vai "Đi nhanh kẻo người ta đợi" Thứ 3: Thêm gia vị Tớ làm bộ cho gà bông xem những tin nhắn tràn ngập yêu thương mà một hotboy trong trường gửi cho, rồi nói bâng quơ: "Đọc những tin nhắn này ai không xiêu ḷng cơ chứ", kết quả: "Mỗi người có một cách cảm nhận khác nhau". Thứ 4: Chút nữa Tớ gặp lại người xưa của ḿnh, dù là chỉ để trả lại những thứ người xưa đă tặng nhưng ra vẻ luyến tiếc lắm. Kết quả: Gà bông nh́n thấy, cười chào và bắt tay với "t́nh địch" như thể tin chắc rằng chẳng có "nguy hiểm" ǵ xảy ra. Thứ 5: Chút nữa - Nhóc đi sinh nhật anh bạn. - Anh bạn nào ? - (Ra vẫn quan tâm cơ đấy) anh T., hôm sinh nhật nhóc anh ấy tặng 99 bông hoa hồng đỏ thắm ấy (Tớ cố nhấn mạnh vào đoạn "99 bông hồng đỏ thắm") - À, thế à, nhóc đi đi. Vẫn là âm 40oC. Thứ 6: Tăng tốc Tớ vừa nhắn tin vừa làm bộ hí ha hí hửng khi đang ngồi trong quán nước với gà bông, gà bông hơi bực ḿnh nói: “Đang nói chuyện với Gà sao Nhóc nhắn tin cho ai vậy?”. Tớ nửa đùa nửa thật :”Nhóc nhắn tin cho thằng bạn trong lớp 12B ấy mà, nhắn tin với nó vui ghê!”. Đến nước này th́ dẫu gà bông có nổi sùng lên và giận tớ th́ tớ c̣n thấy vui được đôi chút. Đằng này: “Ôi, T. phải không? Nó là cây văn của lớp 12B mà lại, nói không hay mới lạ đó!”. Bó toàn tập. Thứ 7: Nỗ lực cuối cùng: Tớ cầm tay ông anh họ ở quê mới ra (đảm bảo gà bông chưa gặp lần nào) đi ngang qua chỗ gà bông, giả bộ bối rối. Kết quả: “đi chung đi!” Chủ nhật: Buông *T́nh yêu liệu có cần phép thử?* Khi thất vọng v́ tất cả cố gắng vẫn không mang lại kết quả ǵ, tin chắc rằng gà bông chẳng iu tớ nh́u như tớ iu gà bông, th́ tớ nhận được điện thoại: “5 giờ, chỗ cũ nhé”. Chỗ cũ của bọn tớ là những mỏm đá ven biển, sóng ồ ạt đánh vào nghe thảnh thơi, mùi mằn mặn của biển khiến tâm trạng con người ta trở nên thanh b́nh. Nhưng bây giờ là mùa đông, biển lạnh hơn, trống trải hơn. Tớ vẫn c̣n rất giận , nước mắt rưng rưng, nghĩ lại tất cả đă qua và tủi thân ghê gớm. Nhất định lát nữa tớ sẽ không thèm nói ǵ cho coi. Nước mắt chực trào ra… Một bản nhạc nhẹ nhàng và sâu lắng được cất lên, đúng là bản nhạc Trịnh yêu thích của tớ. Cái đầu "chôm chôm" của gà bông hiện ra sau cây Violon xinh xắn sao mà đáng yêu thế, chính v́ tiếng nhạc này mà tớ đă đồng ư làm bạn gái của gà bông, chính cái dáng vẻ nghiệ sĩ rất riêng của gà bông đă làm rung rinh ḷng tớ… "Chúc mừng 100 ngày chúng ta yêu nhau, Nhóc!" “Sao cơ?” “Mải t́m cách làm cho người ta ghen nên quên luôn hả?” Tớ có cảm giác toàn thân ḿnh nóng lên dù lúc đó trời rất lạnh, không chỉ v́ tấm áo mà gà bông mới khoác vào cho. “Thật ra Gà biết hết những điều Nhóc làm chỉ nhằm khiến Gà ghen và chứng tỏ t́nh yêu với Nhóc, nhưng nhóc biết không, t́nh yêu đôi lúc chỉ đơn giản là sự có mặt khi người ấy thấy cô đơn, sự im lặng lắng nghe khi người ấy cần chia sẻ, một ánh mắt chất chứa bao cảm xúc hay giản đơn chỉ là một khúc nhạc xoa dịu ḷng khi người ấy giận. Gà yêu Nhóc với tất cả sự im lặng đó, Nhóc hiểu không?” Tớ im lặng nghe gà bông nói, nước mắt vẫn rơi ra, nhưng là giọt nước mắt hạnh phúc, gà bông từ từ nắm tay tớ, tựa vào vai gà bông tớ biết bờ vai này rất vững chắc, sóng đang vỗ ngoài kia báo hiệu một mùa đông ấm áp, và tớ nhận ra rằng “T́nh yêu thật sự th́ không cần bất kỳ một phép thứ nào” ![]() |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |