![]() |
|
![]() |
#1
|
|||
|
|||
![]()
Để một đất nước phát triển nói chung là cần nhiều yếu tố. Nhưng yếu tố quan trọng nhất vẫn là những quyết định sáng suốt. Trong lịch sử thế giới, chúng ta hầu như đều biết Minh Trị Thiên Hoàng đã làm gì để đưa một đất nước Nhật không có nhiều tài nguyên thiên nhiên vươn lên hàng đầu thế giới về ứng dụng khoa học kỹ thuật vào sản xuất phục vụ đời sống.
Trong khi tất cả các nước phương đông đều chọn chính sách bế quan tỏa cảng với người nước ngoài thì Nhật đã mở cửa cho các thương đội phương tây vào mua bán. Người Nhật ngày xưa thấp bé nhưng ngày nay, chiều cao của họ đã cải thiện đáng kể. Chuyện cho PN ra nước ngoài lấy những anh chàng cao to có học vị bằng cấp đã tạo nên nhiều chuyển biến có lợi. Hàn Quốc cũng chuyển biến từ sau khi có cuộc họp của nội các với các doanh nhân. Với tiêu đề chiếc bánh, người Hàn Quốc đã vươn lên một cách ngoạn mục. Họ không còn tranh nhau một mảnh đất bé xíu mà có tầm nhìn vươn ra toàn thế giới. Xóa bỏ tính cục bộ là xu hướng đúng đắn. Sự cạnh tranh mang lại nhiều lợi ích. Độc quyền là tự giết những phát minh, ý tưởng để phát triển. Đọc các thông tin về chuyện: Trâu ta ăn cỏ đồng ta mà phát nản! Hay như chuyện đá banh, một số cầu thủ nhập tịch hay Việt kiều có tài năng vào đội bóng thì chơi trò không đưa banh. Chỉ nghĩ đến những lợi ích cá nhân nhỏ nhoi! Thấy cái trước mắt mà không thấy cái tầm của 50 năm, 100 năm. Có nhiều khi tham gia một trang mạng cũng làm chúng ta thấy được những cái không cần thiết, những cái kiềm hãm sự phát triển của một trang web. Ôm đồm việc là chuyện không tưởng và có những điều càng cố quản lý nó càng tạo ra nhiều hệ lụy không tốt, càng nảy sinh tiêu cực hay chỉ mang lại lợi ích cho một thiểu số nào đó. Con người cũng chỉ có 1 cái đầu và hai tay, hai chân. Tận dụng được nhân tài, tìm được những ý tưởng hay mới là hy vọng của sự tự hào Dân tộc. Đây gọi là guồng máy. Những vị trí quan trọng cần người có năng lực chứ không cần bà con dòng họ. Chắc có lẽ cái câu: Một người làm quan, cả họ được nhờ đã quá ăn sâu vào tư tưởng của người phương đông chúng ta rồi chăng? |
#2
|
|||
|
|||
![]()
Sự "cục bộ" này PL thấy nhan nhản... nhưng cái đáng buồn là... người nước ngoài nhận xét người VN như thế này:
"Một người Việt Nam làm thì rất tốt, nhưng 3 người Việt Nam cùng làm thì hỏng hết"... gười xưa có lẽ nhìn thấy rõ điều này nên đã răn con cháu "Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao". Đến khi nào người Việt Nam thấm nhuần và thực hiện điều này thì may ra mới lớn mạnh nổi... |
The Following 5 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
CM4Q (11-03-11),
hoatigon208410 (11-03-11),
kehotro (11-03-11),
Nắng Xuân (11-03-11),
Vịt Anh (11-03-11)
|
#3
|
||||
|
||||
![]()
Người Việt Nam có tấm lòng khi thể hiện truyền thống "lá lành đùm lá rách".
Người Việt Nam cũng có bản tính rất xấu là hay ganh tỵ, kèn cựa không muốn thấy và công nhận người khác hơn mình. |
The Following 5 Users Say Thank You to Nắng Xuân For This Useful Post: | ||
CM4Q (11-03-11),
hoatigon208410 (11-03-11),
kehotro (11-03-11),
phale (11-03-11),
Vịt Anh (11-03-11)
|
#4
|
||||
|
||||
![]()
Hi,mấy vấn đề này Nguyễn Duy đã viết trong chùm ba bài thơ:"Nhìn từ xa...tổ quốc" ,"đánh thức tiềm lực" và "kim,mộc,thủy,hỏa,thổ".Nói là nói vậy nhưng giải quyết ra sao thì mấy ai làm được
![]() |
The Following 3 Users Say Thank You to Vịt Anh For This Useful Post: | ||
#5
|
|||
|
|||
![]()
Một trong những điều đáng buồn nhất là các công trình xây dựng vay vốn nước ngoài. Với luật ngầm huê hồng từ 15-20 %. Người được ủy quyền ký hợp đồng đã bỏ túi một con số đáng kể. Và giao công trình đó cho một đơn vị chỉ đóng vai trò trung gian. Đơn vị này lại bán HĐ cho nhà thầu chính lấy chênh lệch. Các nhà thầu con lại được nhà thầu chính phân phối lại từng mảng trong HĐ. Và họ phải đối phó với thanh tra, các đoàn kiểm tra bằng phong bì dày cộp. Bởi chắc chắn họ không làm HĐ lao động, không thực hiện đúng qui trình kỹ thuật, làm sai chất lượng công trình mà họ nhận. Tóm lại: Khi làm một công trình, tính tới tính lui thì nó chỉ còn 50% số vốn đầu tư. Liệu công trình này có đủ chất lượng để phục vụ cho cộng đồng hay chăng?
Tiền vay thì phải trả. Con cháu chúng ta sau này là những kẻ phải nai lưng ra làm trả nợ cho một công trình mà chúng nó chẳng được sử dụng. Nếu muốn sử dụng, lại phải phá đi làm lại cái mới phù hợp với sự phát triển của XH vào thời điểm đó hay thời điểm tương lai. Số tiền chi ra có lẽ sẽ gấp ba đến bốn lần. Nhìn cây cầu Rạch Miễu nối Bến Tre với chiều ngang bé xíu mà mủi lòng. Sau này khi Bến Tre phát triển, nó sẽ không còn phù hợp nữa. Một điều đáng buồn nữa là sự kê khống giá thành và kê khống vật tư. Chuyện cây cau trắng trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa mà báo TN đưa tin. Trị giá 120 ngàn/ cây đã được hạch toán chi 990 ngàn/ cây. Mà số cây dự tính để trồng suốt tuyến là rất nhiều. Tính giá chênh lệch người ta đã bỏ túi biết bao nhiêu tiền! Đi mua một dây chuyền sản xuất thì chỉ mua những thứ lạc hậu người ta vất đi. Sau đó về lại đưa giá lên bằng với dây chuyền hiện đại. Một số thứ đó khi mua về không chạy được mà chỉ có nước trùm mền. Vì lợi ích cá nhân mà làm tổn hại đến toàn XH. Sau này, con cháu chúng ta sẽ nghĩ gì và nói gì về thế hệ đi trước đã đem lại cho chúng một khoản nợ kếch xù mà chúng lại còn phải ra thêm một số tiền lớn hơn để phá bỏ và xây lại cái mới phù hợp. Nhớ lại luật chống độc quyền của Mỹ mà khâm phục. Người làm luật đã dự đoán trước gần cả trăm năm. Và Bill Gate là người dính luật này. Cái tầm, cái tâm và sự hy sinh trong lúc này là điều cần thiết để Việt Nam hoạch định ra một chiến lược đúng đắn mà vươn lên. Một XH mà còn tồn tại quá nhiều trung gian, các cơ quan nhà nước mà còn bị bọn cò vây quanh thì chỉ làm mất thời gian tiền bạc của người dân một cách vô lý. Chỉ mong Việt Nam nhìn thấy và sửa chữa ngay, chỉ mong chúng ta sẽ có được một người có tầm nhìn hằng trăm năm để đưa con tàu Việt Nam vào quỹ đạo những nước phát triển. |
The Following 5 Users Say Thank You to kehotro For This Useful Post: | ||
CM4Q (11-03-11),
hoatigon208410 (11-03-11),
Nắng Xuân (11-03-11),
phale (11-03-11),
Vịt Anh (11-03-11)
|
![]() |
|
|
![]() |
![]() |