![]() |
|
![]() |
#101
|
|||
|
|||
![]()
Thấm thoát mà đã đến mùa Vu Lan báo hiếu rồi nhỉ? Nhỏ chợt nghĩ mình đã làm gì cho mẹ vui đây? Nhớ năm trước nhỏ vòi tiền mẹ quá chừng và sau đó mua hoa tặng mẹ, mẹ cũng vui nhưng lại la nhỏ phí tiền khi mua hoa. Nhỏ hiểu lắm mẹ của nhỏ, có lẽ cuộc sống quá vất vả nên mẹ đã trở thành người quên đi cả sở thích của chính mình rồi chăng? Thôi thì, nhỏ sẽ rủ mẹ nhỏ đi mum phở bằng tiền của mẹ như vậy là an toàn nhất mà hổng bị mẹ la. Vì nhỏ biết, khi nhỏ vào cấp III là mẹ nhỏ và ngoại nhỏ tốn tiền cho nhỏ nhiều lắm, nhất là tiền học thêm không còn đóng theo tháng nữa mà đóng theo cua. Đôi khi, nhỏ chợt nghĩ...nếu ngoại nhỏ hổng còn thì chắc mẹ nhỏ và nhỏ sẽ khổ lắm đây... Mong rằng ngoại và mẹ của nhỏ luôn sống mãi bên nhỏ hoài hoài...
|
#102
|
||||
|
||||
![]()
Bé ơi Bé à ...biết Ngoại và Mẹ cực khổ như vậy thì phải cố học cho tốt nha . Món quà quý giá nhất mà Ngoại và Mẹ mong chờ đó là kết quỷ học tập của Bé
Cô 4 tin rằng Bé sẽ làm được , bởi Bé là 1 cô Bé rất dễ thương , biết nhìn nhận và có trái tim rất chi là tình cảm Chúc Bé luôn vui và học thật tốt |
The Following User Says Thank You to CM4Q For This Useful Post: | ||
hamy (22-08-10)
|
#103
|
|||
|
|||
![]() Quote:
|
#104
|
|||
|
|||
![]()
Ngày mai là ngày mà nhỏ nhiều chuyện và nhóm cửu cô nương trở thành những tiểu thơ yểu điệu thục nữ đây... Bởi vậy, lúc chiều đi học thêm tụi nó bàn tính xôn xao... Nào là mặc áo dài rồi sao chơi đá cầu, chơi đánh đũa, nhảy dây..., hổng lẽ cột hai vạt áo lại để chơi đây ta... Ôi thôi là đủ thứ lo hết... nhất là nhỏ Bagiawadat cứ nhắc đi nhắc lại là mai mốt làm sao nó ví được mấy tên con trai khi bị trêu ghẹo... Riêng nhỏ, bữa mặc thử áo dài, mẹ cứ nhắc là khi lên xe nhớ để vạt áo sau lên yên xe và ngồi lên còn tay trái thì nhớ cầm vạt áo trước, nếu không sẽ bị vướng víu có thể té. Mẹ còn kể lại một trường cấp II trên tỉnh Tây Ninh, có một cô giáo mặc áo dài khi đi dạy, bị tung vạt áo sau, vướng vào xe và kéo cô té chết luôn. Thế rồi trường đó giáo viên được miễn mặc áo dài, chỉ mặc com lê thôi. Nghe mẹ nói tự dưng nhỏ cũng hơi sợ, mẹ còn bảo nhỏ ngồi lên xe và kéo vạt áo dài thử cho mẹ coi... Trời, nhỏ mặc vào và soi gương ... sao bỗng dưng thấy mình lớn ơi là lớn vậy đó...
Hôm nay lòng nhỏ nôn nao, bao hồi hộp và lo sợ vẩn vơ cứ tràn về, dù cho Bụt hết lời nhắc nhở là ngủ sớm để đi học, nhỏ hứa với Bụt rồi mà sao lòng cứ nao nao khó tả... hổng ngủ được nữa rồi... Lần sửa cuối bởi hamy; 22-08-10 lúc 10:38 PM |
The Following User Says Thank You to hamy For This Useful Post: | ||
Nhím con (23-08-10)
|
#105
|
||||
|
||||
![]()
Nghe bé kể, cứ nhớ hồi chị H, con gái chú vào cấp III, nhất định không mặc áo dài vì thẹn. Tà áo dài trắng nõn không che dấu hết sự thẹn thùng của tuổi trăng tròn. Chú phải chở bằng xe máy mất tuần học đầu tiên. Nhưng sau đó quen rồi, lại thích đi xe đạp. Tà áo dài thả bay phất phơ xinh ơi là xinh. Năm nay thì chị đã xong tú tài rồi.
|
The Following User Says Thank You to VỀ MIỀN TRUNG For This Useful Post: | ||
hamy (22-08-10)
|
#106
|
|||
|
|||
![]() Quote:
|
The Following User Says Thank You to hamy For This Useful Post: | ||
VỀ MIỀN TRUNG (22-08-10)
|
#107
|
||||
|
||||
![]()
Vậy là Q đã thực sự trở thành một cô thiếu nữ yểu điệu trong bộ áo dài trắng rùi hén !...
![]() ![]() Chúc Q luôn luôn đạt kết quả thật tốt trong học tập, nhiều niềm vui trong cuộc sống và hạnh phúc trong ....., hihihi !... ![]() |
The Following User Says Thank You to Nhím con For This Useful Post: | ||
hamy (23-08-10)
|
#108
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Nhớ lại hôm ấy...cái hôm mà...tự dưng em thấy ngại ghê anh Nhím ơi! Xin cảm ơn anh về tất cả nha! |
The Following User Says Thank You to hamy For This Useful Post: | ||
Nhím con (23-08-10)
|
#109
|
||||
|
||||
![]() Quote:
![]() Sao ngủ muộn vậy HM, nôn nao, thao thức hở ? ![]() Có gì đâu mà HM cảm ơn hén !... ![]() |
The Following User Says Thank You to Nhím con For This Useful Post: | ||
hamy (23-08-10)
|
#110
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Tự dưng, khi nhỏ xí với anh, nhỏ chợt nhớ lại khi còn học lớp 8 có lần nhỏ quên xí cả với thầy dạy Toán luôn và bị thầy mét mẹ, làm nhỏ bị la. Vậy mà thỉnh thoảng nhỏ vẫn còn xí hổng bỏ được... Giờ nghĩ lại nhỏ thấy mắc cười ghê đi... Hôm nay là ngày nhỏ nhiều chuyện đầu tiên rời vòng tay mẹ ... sao mang trong lòng bao cảm giác bâng khuâng, hồi hộp, nao nao khó tả... Khi còn học cấp II đến lớp 8, khi học thêm cũng như học thật, mẹ vẫn đưa đi và rước về...Cho đến khi học lớp 9 thỉnh thoảng mẹ cũng đưa rước, nhưng vẫn thấp thoáng bóng mẹ vì nhỏ học ở trường mẹ dạy... Còn hôm nay, một khung trời xa lạ đang chờ nhỏ... Giờ nhỏ hết dám nướng nữa rồi... nhưng tật nhiều chuyện vẫn còn... |
The Following User Says Thank You to hamy For This Useful Post: | ||
Nhím con (23-08-10)
|
![]() |
|
|
![]() |
![]() |