879. LỮ THỨ
Mộng lòng muôn thuở chẳng hề vơi
Một phút thương nhau chín cả đời
Em hãy thầm mơ vùng kỷ niệm
Ta còn đúc mộng chốn ngàn khơi
Quê hương tít tắp hương mùi đất
Lữ thứ chơ vơ chạnh góc trời
Đêm xuống cô tình nơi quán vắng
Nam nhi mà lệ cũng thầm rơi
HANSY
CHIẾC BÓNG
Đêm đêm tiếng vạc nảo nùng rơi
Mây trắng bâng khuâng khuất nẻo trời
Ray rứt đêm dài cơn gió nội
Xôn xao ngõ tối hạt sương khơi
Buồn vui ấm lạnh nào ai biết
Mưa nắng ngọt bùi chẳng có vơi
Thao thức chăn đơn ôm gối mộng
Chỉ còn chiếc bóng ở bên đời
Lương Tuyền
TÌNH SẦU
Thôi nhé sầu ơi hãy cạn vơi
Phai đi kỷ niệm giữa tim đời
Xua tan nhạc mộng chôn vùi kiếp
Tung hết thơ tình cuốn dặm khơi
Mỏi cánh tê lòng hờn mấy đất
Nhoài thân buốt dạ trách bao trời
Mù sương ảo ảnh tàn mơ cuối
Chấp chới hương mùa đã rụng rơi
HANSY