704. NGÓNG
Xuân đi tàn nụ lặng t́nh mai
Thao thức canh khuya tiếng thở dài
Măi ngóng bên đời đau duyên lỡ
Hoài trông cuối nẻo nặng t́nh vai
Mùa xưa đâu hỡi vàng cơn nhớ
Lối cũ e chừng đẫm lệ cay
Dơi mắt t́m mơ nào thấy nữa
Chút niềm tâm sự gởi về ai
HANSY