HƯƠNG T̀NH NỒNG
Hương t́nh nồng
Vẫn chỉ tặng riêng ai...
Ươm khát khao
Nuôi hy vọng
Ngọn lửa yêu không để tàn...
Bởi duyên t́nh đến tự buổi hồng hoang
Vết thương đời dẫu làm tim rỉ máu
Niềm tin ai trao nguyện ngàn năm khắc dấu
Sóng yêu thương âm ỉ giữa ngàn trùng
Có nhiều lúc tim muốn thẳng thừng
Cắt phăng khúc tơ ḷng rối
Trước biển t́nh bỗng dưng hồn mê muội
Khát ṿng tay mơ trọn cả t́nh xuân
Dẫu đường trần đă rệu ră bước chân
Giọt máu khô hóa lửa t́nh cháy bỏng
Đốt yêu thương ngậm ngùi chiều nghiêng bóng
Nép cổng đời thương giấc mộng ...vô biên...
Trái tim yêu từng lớp sóng cuồng điên
Xô dạt bờ làm chữ t́nh lở lói
Lặng câm nghe nhói đau trong lồng ngực
Bước mộng du ôm nỗi đau ngọt ngào...
QN
12.12.2009