Chủ đề: Trâm
Xem bài viết riêng lẻ
  #6  
Cũ 02-11-10, 10:28 PM
dangphuong dangphuong đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Nov 2010
Bài gửi: 10
Thanks: 1
Thanked 49 Times in 10 Posts
Mặc định






Trâm 03


Ở Đà Lạt hai tháng, đi chơi măi cũng chán..Trâm lại đ̣i về Saigon. Về tới nơi, tôi hộc tốc tới trường đai học. Năn nỉ thế nào họ cũng không chịu cho tôi ghi danh v́ đă quá trể. Tôi buồn vô hạn ... Mẹ tôi và hai anh biết được chắc giận tôi lắm...Cả nhà đang kỳ vọng nơi tôi..Thấy tôi trầm ngâm .... Trâm hỏi tại sao..? Không dấu được nên tôi phải nói thật cho Trâm biết. Nghe xong, Trâm bỗng nghiêng ḿnh qua và hôn tôi..Miệng lí nhí.."Trâm xin lỗi anh.."



Tôi thẫn thờ...Lần đầu tiên tôi được một cô gái hôn..và là một cô tuyệt đẹp... Cả ngày hôm đó tôi ngẩn ngẩn ngơ ngơ...Tôi chưa từng biết qua t́nh yêu là như thế nào..Cũng chưa từng biết nhớ nhung ai... Nhưng nụ hôn này..khiến tôi bâng khuâng. Nhưng tôi không nghĩ là tôi yêu thương Trâm...Tôi chỉ thương xót Trâm mà thôi.

C̣n công việc của tôi... tôi cũng không biết phải làm ǵ bây giờ. Học th́ không học được... Về nhà cũng không dám...Nghĩ tới nghĩ lui..tôi đành phải đi kiếm việc làm. May quá có một trường trung học tư thục nhận tôi vào làm giáo sư dạy toán đệ nhất cấp.
Tôi xin hai ông bà chủ cho tôi ra ngoài ở riêng. Hai ông bà c̣n chưa biết trả lời sao...th́ Trâm bỗng buộc miệng nói "Anh đi đâu em theo đó..Đừng ḥng mà bỏ em.." Cả hai ông bà và tôi ...nh́n Trâm tưởng cô nói đùa. Nhưng không, gương mặt cô không có vẻ ǵ là đùa cợt. Nhưng tôi không dọn ra ngoài là không được..Thế là một lần nữa ..định mạng như cợt đùa với tôi... Trong một vở tuồng bi hài kịch nào đó sắp xếp cho Trâm và tôi phải sống chung với nhau. Hai ông bà th́ không dám trái ư Trâm..C̣n tôi th́ không nỡ...Tôi mà ra đi một ḿnh..nhiều phần là Trâm sẽ vào bệnh viện ngay. Tôi bây giờ giống như là một ông thần hộ mạng của Trâm...

Tới chỗ trọ mới...Trâm cũng một ḿnh bày biện đủ thứ, giống như lúc chúng tôi sống ở Đà Lạt... Ba má Trâm ngày nào cũng ghé thăm. Về sau Trâm "cấm" ba má không được tới mỗi ngày..mà mỗi tuần chỉ được tới một lần. Đối với hai ông bà lời nói của Trâm giống như là mệnh lệnh của vua. Không tuân theo là sẽ bị chém đầu...
Tôi mới đi dạy có một tuần mà các em học tṛ lớp đệ tứ quái quỉ cũng ḷ ṃ kiếm được nhà ghé qua ... điều tra. Trâm xưng "cô" với mấy em rất tự nhiên. Khi các em về rồi..Trâm bỗng hỏi tôi "Anh có muốn cưới em không..?" Lần này th́ tôi không chịu nổi nữa..Tôi cự Trâm "Này..đừng có đùa giỡn quá đáng nha... Chuyện vợ chồng không phải tṛ chơi đâu..!" Trâm cũng cười "Không chịu th́ thôi..Làm ǵ mà hung dữ quá vậy...?"

Sống với Trâm riết rồi tôi cũng quen...Càng ngày tôi càng thấy khắng khít yêu thương căn nhà của ḿnh. Hay là khắng khít yêu thương ai cũng không biết chừng... Rời khỏi trường là tôi về nhà ngay..Tôi sợ vắng tôi lâu Trâm sẽ buồn. Trâm không có bạn bè nào cả...Có lẽ tính t́nh của Trâm bất thường..Thêm tính ương ngạnh cao ngạo nên không ai muốn làm bạn với Trâm..Trên đời này chỉ có tôi là cùng trang lứa và gần gũi thân thiết với Trâm thôi...Mặc dù Trâm ở nhà nấu nướng quét dọn nhà cửa cũng hết giờ...nhưng tôi vẫn không muốn Trâm cảm thấy lẻ loi.
Ba má Trâm thương tôi lắm...Cả hai ông bà coi tôi như là một ân nhân.

Một bữa về tới nhà, tôi ngạc nhiên sao không thấy Trâm ra cười đón tôi như thường lệ..Vô tới nhà nh́n quanh quất cũng không thấy Trâm đâu...Tôi hoảng quá đi thẳng vào buồng th́ thấy Trâm đang nằm thiêm thiếp..Tôi sợ hết hồn kề sát bên Trâm lo lắng.."Trâm..cô sao vậy..? Cô cảm thấy trong người như thế nào...? Có muốn tôi kêu hai bác qua đây không?" Tôi hỏi một hơi liền miệng mấy câu ...Trâm mở mắt ra nh́n tôi "Anh lo lắng cho em nhiều lắm có phải không..?" Tôi trả lời ngay không chút nghĩ ngợi.."Nhiều..nhiều lắm..!" Trâm cười.."Em không sao..hồi nảy em ráng sức kéo cái tủ kia..nên em mệt quá.." Tôi thương Trâm quá...nên cúi xuống hôn Trâm..Trâm cũng kéo đầu tôi xuống và hôn lại.






Hai tháng sau chúng tôi làm đám cưới...Bác sĩ khuyên chúng tôi là không nên có con sớm ...Hăy chờ cho tới bao giờ sức khoẻ của Trâm khá hơn một chút. Tôi và Trâm cũng không muốn có con ngay nên chúng tôi cũng không hỏi là tại sao..? Tôi xin phép nhà trường nghỉ hai tuần để cùng Trâm qua Nhật . Sức khoẻ của Trâm dạo này rất khá... Những ngày ở Tokyo là những giây phút thần tiên tuyệt vời....Cả hai đều có mối t́nh đầu tiên trong đời và cùng trở thành hai vợ chồng...Trâm bắt tôi phải cùng Trâm chụp không biết bao nhiêu là h́nh. Trâm nói "Để nếu lỡ mai mốt em đi rồi..anh cũng c̣n những h́nh ảnh của em.." Tôi cự nự Trâm sao lại ăn nói không giữ mồm giữ miệng...Thế nhưng trong thâm tâm của Trâm và tôi đều biết...Trâm có thể ra đi bất cứ lúc nào.
Đêm cuối cùng ở Tokyo, Trâm bỗng nài nỉ tôi "Em muốn có một đứa con với anh.." Tôi c̣n cười nói giỡn .."Không..không phải một đứa đâu..mà là nhiều đứa..cho tới bao giờ đủ một đội banh mới thôi..." Nhưng Trâm không cười...nét mặt tràn đầy ưu tư xa vắng..Tôi lật đật ôm sát Trâm vào người.."Em thấy trong người sức khoẻ ra sao..?" Đêm hôm ấy, Trâm nồng nàn hơn bất cứ đêm nào...H́nh như Trâm muốn dồn hết tất cả yêu thương cho một mầm sống nào đó trong tương lai. Dẫu sao chúng tôi cũng có một đêm tuyệt vời ...
(c̣n tiếp)

Lần sửa cuối bởi dangphuong; 02-11-10 lúc 10:34 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 5 Users Say Thank You to dangphuong For This Useful Post:
CM4Q (02-11-10), hoatigon208410 (15-11-10), LAO HAC (03-11-10), Nhím con (03-11-10), phale (03-11-10)