Em nhé, đừng gọi anh
Khi trong ḷng chưa rơ
Để anh lại mong manh
Một nỗi buồn chưa ngỏ
Em nhé, đừng gọi anh
Cô đơn là nỗi nhớ
Biển không chờ đâu trăng
Thuyền kia về bến đỗ
Em nhé, đừng gọi anh
Khi t́nh là giấc mộng
Yêu, Lỡ mất ngày xanh
Quên đi lời đă hứa
Anh vượt ngàn con sóng
Để đến bến bờ yêu
Nhưng t́nh em biển rộng
Thuyền anh bỗng cô liêu
Trái tim em ngủ vùi
Trên đường đời muôn lối
Giấc mơ xưa dần lui
Tan theo lời em nói
Anh chẳng phải trăng thanh
Để đêm ngày chờ đợi
Anh vẫn chỉ là anh
Trên đường đời muôn lối
Dẫu mai này đă xa
Khi nào buồn hăy gọi
Nói về chuyện ngày qua
Quên nỗi sầu ṃn mỏi
Thôi nhé xin an lành
Im lặng là yêu thương …
^^ mang về đăng Nguyệt Viên ... Hem gửi dự thi nữa ...
Lần sửa cuối bởi LonelyStar; 05-08-10 lúc 12:59 PM
|