THƠ KHÔNG TÊN
Hồn quê thăm thẳm một ḷng
Ai đi chẳng nhớ một ḍng sông xưa.
Khi thuyền neo đậu cơn mưa
Cành tre rung chuyển sang mùa vào thu
Tiếng người đâu đó vẫn như
Ngàn xưa vọng lại tiếng dù vẫn trong
Thương bèo phận nổi long đong
Thương thân bẩy nổi ngàn ḍng bơ vơ
Ai nghe sóng đổi người chờ
Vi vu điệu sao giấc mơ trăng tṛn.
Buồn như hạt cát nhỏ con
Bay trong vũ trụ một c̣n thân đơn
Quê hương ai đó giân hờn
Giận sao được nổi dáng vờn, dáng ca
Ḷng tuy ở tận nơi xa
Xa xôi ḷng vẫn vui nhà, cảnh quê
Có ai thôi chẳng trở về
Xuôi tay, nhắm mắt, tỉ tê nhớ làng.
Hồn quê thăm thẳm một ḷng
Ai đi chẳng nhớ một ḍng sông xưa.
|