778. TRĂNG XƯA
Vàng ánh trăng xưa quyện gió vần
Mơ huyền lai dáng mộng t́nh nhân
Phất phơ cọng liễu lan lời dịu
Lác đác nhành sương vọng điệu ngân
Thấp thoáng hoa rơi duềnh mặt nước
Lao xao lá rụng cuốn lưng sân
Bạc bàng mơ tỉnh niềm đơn vắng
Xao xuyến mùa thương mộng giấc thần
HANSY
NGUYỆT VỌNG
Băng ngang ngưỡng cửa trăng chuyền vần
Xuyên suốt qua mành ngắm mỹ nhân
Tắm mát chân xuân trong ảo mộng
Trầm ḿnh hoàn thục gợn triều ngân
Hạ huyền bóng xế về khuê các
Nguyệt vọng tṛn khuôn rộ góc sân
Rong ruổi khắp nơi cùng thế tục
Mà trăng vẫn măi là thiên thần.
LÊ VI
TẮM TRĂNG
Lội ánh trăng thanh tứ dậy vần
Chao ḷng mây nước giục thi nhân
Mênh mông bờ mộng tiêu trầm bỗng
Bát ngát thềm mơ cuốc vọng ngân
Đón gió lay t́nh lan khắp nẻo
Ngưỡng mây triều nguyệt trải đầy sân
Hằng Nga ngoái xuống ḷng rung cảm
Ngơ ngác như ai lạc chốn thần
HANSY