Chủ đề: Một chữ NỢ
Xem bài viết riêng lẻ
  #8  
Cũ 14-10-10, 04:32 PM
Avatar của amthanhmoi
amthanhmoi amthanhmoi đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2010
Đến từ: Hà Nội
Bài gửi: 124
Thanks: 310
Thanked 597 Times in 123 Posts
Mặc định Nhật kư của nàng quyến rũ

Vào blog của bạn là nhà thơ Trang Thanh - 1 người đồng cảnh ngộ. Thấy cô bạn có bài tùy bút hay mang về NV cho mọi người cùng đọc. Có lẽ cũng có đôi chút thấy đồng cảm từ những ḍng tản mạn...

Nhật kư của nàng quyến rũ


Nàng xinh xắn và quyến rũ, có tri thức và lăng mạn, lại làm cái nghề cũng có tí tiếng tăm trong xă hội: nghề báo. Nàng sống độc thân. Cơ hội đi đây đi đó cũng như cơ hội thể hiện sự quyến rũ cả về h́nh thức lẫn nội tâm của nàng, v́ thế càng được nhân lên. Có khá nhiều đàn ông vây quanh nàng. Đủ kiểu. Tha thiết chân thành (cái này không đo được bằng máy, nên không biết có thật hay không - chỉ nghe họ bảo thế) cũng lắm. Ỡm ờ “buông câu, thả mồi, rắc thính”, cũng nhiều.

Mấy người “tha thiết chân thành” thường ra vẻ “nhân danh t́nh yêu chân chính”, rằng yêu là yêu, chỉ biết yêu thôi, không giải thích, không chứng minh, không nghĩ ngày mai, không cần ǵ cả, hăy cứ trân trọng giây phút này… Với cái triết lư xả thân ấy, họ tưởng nàng là cô gái 17, chỉ biết bay bổng trên chín tầng mây với ngọt ngào những lời yêu có cánh.

Mấy người ỡm ờ buông câu thả mồi rắc thính thường là mấy kẻ hời hợt, nông cạn, trông nàng hơi điệu đà lại mơ màng, ngơ ngác như mười tám đôi mươi (trong khi nàng 40), lại tưởng nàng chắc cũng nhàn nhạt đèm đẹp và nông nông, giống họ. Lại nghĩ tuổi này c̣n độc thân, sống thế nào chả được, cốt vui. Họ tưởng nàng như quán trọ, ai muốn ghé th́ ghé.

Thời buổi mà các kiểu ăn nhanh yêu nhanh và quên nhanh, sống gấp và bất chấp, đang ra sức len lỏi tận sâu tận gốc vào từng “tế bào xă hội”, không ít kẻ dám đề nghị thẳng thắn với nàng về một mối quan hệ thuần túy nhu cầu “cơm ăn nước uống” (!). Mấy người này cũng thường giở ra cái triết lư ngắn gọn mang tên “đơn giản hóa vấn đề”. Họ nói họ sống đơn giản - không ḷe loẹt, không ṿng vo, không “đeo hoa giả”, có chăng là quá trần trụi về mức độ sống sượng của sự thật. Nàng chẳng vội chụp mũ cũng chẳng định kiến ǵ, nhưng quan trọng, nếu kiểu sống đó có là một giá trị, th́ chẳng phải giá trị đó đă quá phản cảm với một người c̣n coi trọng những thang giá trị cổ điển như nàng.

Bởi thế mà nàng… cứ độc thân!

Cũng bởi thế, những “cây si” vây quanh nàng ngày càng nhiều. Ngày nào cũng có một vài người muốn gặp nàng. Ngày nào cũng có dăm cái tin nhắn ba cuộc điện thoại mời khi th́ cà phê khi th́ ăn trưa, thậm chí có những cái tin không ngần ngại rủ nàng riêng tư t́nh cảm. Bực bội lắm th́ thêm ức chế vào ḿnh, buồn bă lại càng khổ hơn. Thi thoảng đốp thẳng vào mặt một vài kẻ dở hơi giả dối nào đó, th́ mang tiếng là đáo để, nanh nọc, kiêu kỳ. Đôi lúc nàng nghe lời bạn bè, cũng mở ḷng ḿnh ra một chút. Th́ một ngày nọ, nàng nhận được ba “cú” bày tỏ t́nh cảm liền như thế này.

Sáng.

Trong cữ cà phê thường ngày với cô bạn gái, có một gă thường nói là “hâm mộ” nàng, nhắn tin cho nàng: “Em có tác phẩm ǵ mới cho anh đọc với. Bài báo hôm nọ em viết hay, làm anh xúc động quá”. – “Anh cứ vào mạng internet t́m là có” – nàng trả lời, bao giờ cũng chỉ lănh đạm một kiểu như vậy. “T́m thế nào hả em?’ – “Anh vào google.com.vn gơ tên em” (Nàng vốn cũng có chút nổi nênh, tên nàng gắn với các bài viết tràn ngập trên thế giới ảo). – “Nhưng google là ǵ hả em? Mà sao lại gơ?”. Nàng ngán ngẩm, chẳng thèm trả lời. Cô bạn ngồi bên nàng, vớ lấy điện thoại, nhắn: “Google là “cút, bai”!

Trưa.

Chuẩn bị đi ăn cùng các đồng nghiệp, nàng bỗng có một cuộc gọi. Nàng chẳng ngại ngần ngồi tṛ chuyện ngay trong pḥng làm việc, các đồng nghiệp nghe qua cung cách nàng nói th́ biết ngay đầu dây bên kia là một “cây si”.

“Lúc nào em rảnh, anh mời em đi ăn trưa. Anh rất thích những bài em viết”. - “Cảm ơn anh, em cũng bận lắm”. “Em phải viết nhiều không?”- “Nhiều anh ạ. Ngày nào cũng phải viết”. – “Ui trời, viết th́ có ǵ đâu, để lúc nào anh viết giúp cho, đừng tưởng nhé, anh cũng viết hay đấy, trước đây cũng cộng tác với một vài tờ”. – “Thế tốt quá ạ”. “Mà hôm nay em viết bài ǵ, cứ vào mạng copy một tí là xong ngay ấy mà, thời gian dành mà vui sống cho ḿnh em ạ”. – “Ô sao anh nói thế, anh nhầm rồi, em viết những thứ mà không thể copy paste được anh ạ?” – “Th́ anh thấy báo nào chả thế, toàn giống nhau”. – “Nhưng em không viết kiểu đó anh ạ. Anh lại c̣n dạy cả nhà báo copy paste nữa, tự ái rồi đấy”. – “Thế em viết kiểu ǵ, cho anh đọc vài bài anh xem”. – “Anh vào mạng mà đọc”. – “Mạng ǵ hả em?” – “Ồ, internet chứ c̣n mạng ǵ nữa” (Nàng có vẻ hết kiên nhẫn). – “Vào thế nào, anh có vào thế bao giờ đâu!”. – “Ồ, sao anh là dân công nghệ thông tin?” – “Đúng rồi, nhưng anh chỉ biết trong lĩnh vực của anh thôi”. - “Và biết cả copy paste nữa phải không? Anh phải học lại lư thuyết ba hoa một cách có hệ thống trước khi đi ḷe nhà báo nhé” – nàng nói. “Cây si” của nàng mất tăm mất dạng luôn từ đó.

Chiều.

Nàng đang lang thang trên mạng, một cái nick name bỗng đâu nhảy xổ ra màn h́nh đề nghị được nàng chấp nhận add nó vào danh sách bạn bè của nàng. Nàng lướt qua, không thấy nhắn nhe ǵ, chẳng biết là ai, thoáng ghét, nhưng cái nick cũng ra vẻ người lớn, ừ th́ add, không th́ biết đâu, là người quen, lại mang tiếng bất lịch sự.

Một cửa sổ nhảy ra: “Chào em!”. Nàng hỏi: “Xin lỗi, ai gơ cửa nhà tôi thế nhỉ?”. – “Anh là bạn em”. – “Ồ, tôi đang được hân hạnh nói chuyện với bạn nào thế nhỉ?”. – “Anh là người ngưỡng mộ em, muốn được kết bạn”. “Cám ơn anh. Mà sao biết tôi mà ngưỡng mộ?”. “Biết em qua mạng, nên muốn làm bạn với em. Em đang làm việc ở đâu?” – “Tôi làm báo, Hà Nội. Không biết tôi là ai sao ngưỡng mộ? (Nàng miễn cưỡng nói năng nhát gừng). Mà anh là ai, đường đột đến nhà tôi th́ phải “trích ngang lư lịch” cho tôi biết phép lịch sự chứ nhỉ”. – “Th́ là bạn em mà”. – “Xin lỗi anh, tôi không muốn nói chuyện với người không quen. Tôi hết kiên nhẫn rồi đó”. – “Thế chồng em làm ǵ?” – “Tôi không có chồng”. – “Em cứ đùa”. – “Anh muốn kết bạn với tôi hay chồng tôi?”. – “Em đừng đùa anh nữa. Anh có đọc mà, biết em mà, anh thực sự ngưỡng mộ em”. – “Anh biết ǵ, đọc ǵ, xin lỗi anh, tôi không phải con nít”. - “Th́ anh đang vào mạng đây thôi!” – “Này anh, thật ngớ ngẩn, mạng c̣n bao la lắm, anh mới tiếp cận được với tṛ chát chít của con nít thôi. Out đi!”.

Chẳng biết hắn có out không, nàng đă out trước. Sự bực tức tột độ khiến nàng có phần bất lịch sự. Nhưng nếu là nàng, tôi sẽ c̣n phải bất lịch sự hơn thế.

Bác Cả Phiếm
Trả lời với trích dẫn
The Following 6 Users Say Thank You to amthanhmoi For This Useful Post:
Bụi đường (14-10-10), CM4Q (14-10-10), hoatigon208410 (03-12-10), Huyzozo (14-10-10), Nhím con (16-10-10), phale (14-10-10)