Phù du
Một thoáng phù du
Cuộc đời
Bỗng chốc
Thay vù như mơ
Trông ra ...
Chẳng có
Ai chờ
Chỉ c̣n
hư ảo
chơ vơ giữa đời
Em nh́n em sao chông chênh quá
Em nh́n đời lúc lạ lúc quen
Mệt nhoài một kiếp bon chen
Phù du như một ngọn đèn trong giông
Thôi đành khóa chặt nỗi ḷng đành thôi
Xuân tàn, Hạ đến, Thu qua vội
Nửa mảnh phù dung tối đă tàn
T́nh yêu nghiệt ngă nát tan
Niềm vui em gởi ai sang cùng người
Nỗi buồn thôi để em dành riêng em
18.5.2010