Đêm lặng ru hời bến nước trong
Thuyền ai ghé bến, chợt nao ḷng
Trăng buồn vỡ nước khơi sầu nhớ
Hoa khóc tàn hương khắc khoải mong
Thao thức trông hoài, đâu lữ khách
Ngẩn ngơ ra ngóng, ngọn thông phong
Ḿnh ta lẻ bóng, ḿnh ta đứng
Thuyền đă quên rồi bến nước trong.
|