L̉NG KHÔNG
Trời đêm lặng lẽ cánh buồm
Con chim đơn lẻ giữa hồn mênh mông
Mẹ ơi! Cánh gió thuyền không
Đêm buồn cảnh vật nặng ḷng yêu thương.
Thuyền sao dẫn lối con đường
Khuya sao chửa muộn hỏi phường mối mai?
Dẫu rằng cạn tuổi xuân dài
Mà sao ḷng măi một bài ca ngâm.
Từ từ cánh hạc lâm thâm
Giá như một hột cát thầm rụng rơi
Hoa Quỳnh đâu nở. Đêm bơi
Bơi vào vũ trụ có lời đó đây.
|