Quote:
Nguyên văn bởi phale
Hihi... NK hiểu cô giáo thế...mặc dù là trốn học rong chơi lâu nay rùi...
Sợ mình thành vô cảm
Nên giấu vui vờ buồn
Chợt một hôm thảng thốt
Vui bỏ mình... đi hoang...
|
Không dám kết : Vui trốn mình đi luôn. Như thế mới sốc!
Đường tình ơi! Chớ vội
Cứ thản nhiên mà nhìn
Bao giờ cơn bão nổi
Lúc ấy đừng lặng thinh.
Kehotro