CÕI TRẦN AI
Giọt sầu rơi rớt cõi nhân gian
Góp lại dòng sông cũng ngập tràn
Kẻ khóc công danh đời chẳng tỏ
Người đau thời thế lệ chưa tan
Xua đi lớp bụi nhìn qua vẫn…
Đọng ở bài thơ ngẫm lại càng…
Nỗi khổ từng ngày đeo đẳng mãi
Trần ai một kiếp phải sầu mang
KT(04/12/12)
|