Quote:
Nguyên văn bởi kehotro
Thật ra không biết hôm qua có ai về đường Nguyễn Văn Cừ vào lúc đó hay không. Cảnh sát giao thông đứng đầy đường. Chạy tới gần mới thấy một người đàn ông tầm bốn muơi nằm trên vũng máu. Chết ngay tại chỗ!
Tự nhiên cảm thấy cả người phát lănh. Cái cảm giác buồn cứ đeo đuổi, về định viết cảm nghĩ của ḿnh về cuộc sống nhưng sợ mọi người lại buồn lây nên không viết. Đành mượn mũa Xuân để nói lên cái mong manh.
Cứ thích vơ vào ḿnh. Người đâu mà tham thế!
|
Đọc những lời của Huynh đọc lại bài thơ ... th́ cảm nhận được trọn vẹn ư nghĩa rồi ...
Cuộc đời này đúng là ...mong manh thật...Thế mà người với người cứ măi ngụp lặn trong bản ngă ... để gây khổ sầu cho nhau 
Chi vậy ta ???
|