Ḿnh Ơi!
M̀NH ƠI!
Thật không, ḿnh vẫn nhớ ngầm
Hàng ngày ḿnh vẫn âm thầm gọi ta
Câu này ḿnh nói hôm qua
Em hờn cũng tại anh là của em. .
Ḱa ḿnh, hăy nói lại xem
Th́ ra không phải chỉ quen mà c̣n ...
Lặng im th́ nhớ mỏi ṃn
Đến khi ḿnh hút mất hồn lại lo
Nhỡ đâu ḿnh chỉ giả vờ
Xem ta ngờ nghệch dại khờ đến đâu.
Cái hôm gặp gỡ ban đầu
Hỏi nhau cũng chỉ một câu gọi là
Hôm theo bạn đến chơi nhà
Ḿnh thương yêu tất cả mà, riêng ai
Chào ḿnh chẳng dám cầm tay
Lẽ chi có chuyện ḿnh hay ngóng thầm.
Làm sao ta có thể nhầm
Thư ḿnh viết, giọng ân cần vẫn riêng
Dẫu không là chuyện nhân duyên
Ai đem t́nh cảm thiêng liêng ghẹo người.
Tin thư in dấu mỗi lời
Anh thân thuộc nhất trên đời... Thế sao?
Ḿnh ơi nhắc lại xem nào
Thật không, ḿnh vẫn tự hào về ta?
Con đường ta chọn phong ba
Ḿnh lo băo tố, mưa sa, sóng cồn…
Hôm nay lại ngẩn ngơ buồn
Ḿnh đi đâu chẳng để đường t́m nhau
Bắt đền ḿnh nói một câu
Em thương anh thật, em đâu biết đùa.
1/2013
NTT
Lần sửa cuối bởi Tường Thụy; 04-02-13 lúc 12:58 AM
|