Quote:
Nguyên văn bởi phale
Không đề
Ḷng bỗng nhiên băng giá
Buồn… buồn rơi…buồn rơi
Lệ bỗng nhiên chợt ứa
Ướt lênh loang nụ cười
Ôi mùa đông lẩn khuất
Con đường dài thênh thang
T́m đâu màn mây ấm
Giấu ḷng ta bàng hoàng
Cho ta mượn vai nhé
Buổi chiều vừa ngang qua
Cho ta mượn tay nhé
Chiếc lá rơi vội và
…
Ai chiều nay có đến
Ngồi bên ta đôi giờ?
Ngồi bên ta ai nhé
Sớt san giùm bơ vơ…
PL 26.11.2012
|
Y đặt tên bài này là " Mượn hàng xóm"