Có thể
Có thể một ngày em sẽ bỏ thơ đi
Chắc chỉ có câu chữ buồn nhỏ lệ
Có ǵ đâu, trần gian thường dâu bể
Thơ cũng vô thường… như gió như mây
Có thể một ngày em gác bút co tay
Không đem nữa nỗi ḷng ra bày biện
Thói đời thị phi thích dệt thêu câu chuyện
Ai hiểu được ḿnh sau câu chữ vô tri
Thơ và em có thể một ngày sẽ chia ly
Chỉ có em buồn, chắc ǵ ai đă nhớ
Đă hiều ḷng nhau đằng sau ngờ ngợ
Thơ chẳng tội t́nh… xin lỗi nhé thơ ơi…
Em sẽ thôi đem nước mắt ra phơi
Khi muốn khóc sẽ úp vào tay ḿnh khóc
(Hoặc có thể úp vào vai người ấy)
Chắc sẽ có người lấy thế làm vui
Có thể một ngày... em bỏ lại... đi thôi...
PL 2.10.2012