VẮNG
Lặng ngắm dòng chiều loáng vụt mau
Thuyền trôi lơ đãng dạ rầu rầu
Non ngàn mây thắm niềm thương ấy
Nước biếc lá hờn nỗi hận đâu
Gót nặng sương khuya vương giấc niệm
Tay mềm gió nhạt vuốt hồng câu
Liễu rung bờ vắng ươm trầm buốt
Gác vội thời gian ẩn ước sầu...
Tthu
SÓT
Thời gian mới đó đã qua mau
Lấp kín xong chưa khúc nhạc rầu
Ta sớm đầu mơ buông bỏ cả
Em chiều cuối hẹn thả về đâu
Mùa trăng kỷ niệm tan từng mảnh
Quá vãng tim hồng lặng hút câu
Nhấp chén đơn tình trên gác trọ
Người đi sót lại mấy cung sầu
HANSY