RÊU PHONG
Lối đi xưa rêu phong đă phủ đầy
Em trược ngă với nỗi buồn tê tái
Biết là đau nhưng em không quay lại
V́ em luôn khao khát một t́nh yêu
Có những chiều một ḿnh trên lối xưa
Chợt thấy nước mắt ướt nhạt nḥa
Em đếm từng bước dấu chân kỷ niệm
Nhớ thật nhiều những tháng ngày đă qua
H́nh bóng anh trong tim vẫn chưa nḥa
Tập thơ t́nh mỗi ngày một dầy thêm
Dù em biết sẽ không trao anh được
Nên giữ măi một t́nh yêu diụ êm
......Lặng Lẽ .......
Đường xưa lối cũ
T́nh xưa duyên cũ êm đềm
Tập thơ đọc lại đêm đêm lệ nhoà
Khuya về em vẫn c̣n mơ ?
Yêu người t́nh phụ rồi chờ, đợi, mong ?
Đường đi phủ kín rêu phong
Một lần vấp ngă chất chồng tan thương
Em ơi nh́n kỹ con đường
Thấy nhiều cạm bẫy chớ nên vướng vào
Để hồn nhận lấy thương đau
C̣n chăng kỷ niệm hôm nào có nhau
Nhớ anh ḍng lệ tuôn trào
Đường xưa lối cũ _ Cửa rào cách ngăn !
........Lehong.......