Anh có bao giờ
Anh có bao giờ ngồi hỏi trái tim
Khi ai đó bỗng dưng yêu người khác
Nhói ở trong lòng, xót hương rượu nhạt
Gót lẻ một mình. Đợi? Biết đợi ai?
Những nỗi đau tình không dễ nguôi ngoai
Anh có bao giờ nhìn mây tự hỏi
Cánh nhạn cuối đường lạnh trong bóng khói
Cánh lặng giữa chừng thương nhớ gì ư?
Em viết vào mùa mê mỏi muôn thư
Lá trải âm thầm bút mưa vàng võ
Anh có bao giờ ngồi nghe tiếng gió
Quấn quýt bên rèm... thương bóng người xa
Chắc hẳn ân tình đã đủ phôi pha
Dễ có khi nào lối xưa tìm lại
Con phố ngậm ngùi... nhớ nhung vương vãi
Tủi gót chân nào đi nhặt hương quen...
Em lại thêm lần thảng thốt mi hoen
Để thấy nỗi buồn còn lưu luyến bóng
Anh có bao giờ bên sông đồng vọng
Nghe tiếng thở dài loang trĩu rưng rưng...
PL 19.7.2012