Xem bài viết riêng lẻ
  #9  
Cũ 29-04-10, 11:25 AM
Avatar của Pearly
Pearly Pearly đang ẩn
Nhạc sỹ
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Đến từ: https://t.me/pump_upp
Bài gửi: 102
Thanks: 172
Thanked 351 Times in 87 Posts
Gửi tin nhắn qua ICQ tới Pearly Gửi tin nhắn qua AIM tới Pearly Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Pearly
Mặc định

Từng ngày trôi qua … Một tháng … Rồi đến ba tháng … Anh vẫn bằng những nụ hôn …

Anh luôn luôn treo chiếc áo dài trắng cạnh giường ngủ.

Sau cuộc mây mưa không thành, anh thích tôi khoác chiếc áo dài trắng trên người mà ngủ, bên trong không cần phải mặc đồ lót …

Tôi không hiểu tại sao anh lại làm vậy, mỗi khi khoác áo vào anh chỉ nói với
tôi:

- Anh thích ngắm em mặc như vậy!

Tôi im lặng và anh tiếp:

- Em có thất vọng với cuộc hôn nhân giữa anh và em không?

- Sao anh hỏi vậy?

- Anh chỉ sợ …

Tôi lấy tay bịt miệng anh lại, v́ tôi biết anh muốn nói ǵ, và tôi hiểu anh nghĩ ǵ! Tôi không oán chồng, chỉ mong anh cùng tôi tận hưởng những ngày dài hạnh phúc!

Tuy vậy mỗi khi gần anh tôi rất mong điều đó sẽ xảy ra, nếu được vậy th́ c̣n ǵ bằng, nghĩ đến đó tôi lại nh́n anh, càng thấy trong người nóng rực bởi vẻ mặt điển trai và cặp mắt quyến rũ đầy lửa t́nh ấy.

Đêm đến, tôi nằm bên cạnh anh, nh́n anh ngủ và nói thầm trong đầu.

“Anh hăy thức dậy đi, hăy cho em biết mùi đàn ông là ǵ, cho em nh́n thấy được báu vật của anh ngóc đầu chào em đầy kieu hănh”.

Tâm ư đó cũng không đi đến đâu. Đêm này qua ngày nọ sự thèm khát cứ tiếp tục giày ṿ tôi…

Trời bắt đầu lạnh nhiều hơn, anh đứng bên cửa sổ nh́n ra ngoài:

- Ước ǵ nơi đây có tuyết, anh nguyện sẽ làm bếp lửa sưởi ấm cho em! Anh sẽ dắt em đến một nơi thật nhiều tuyết em có thích không?

Lúc đó tôi không nói ǵ, chỉ biết siết chặt anh vào ḷng mà hạnh phúc dâng trào.
Tôi vẫn mang tâm niệm sẽ chờ anh, tôi tin sẽ có ngày anh làm được điều đó.

Mỗi ngày tôi nấu nhiều món anh, bồi dưỡng cho anh khi đi làm về.

Anh luôn nở nụ cười trên môi với những lời khen.

- Vợ yêu nấu ăn ngon quá…

Những câu nói ấy làm tôi mát cả ḷng. Ngoài trời đang mưa to, anh loay hoay dưới bếp. Anh đang bí mật làm món ǵ đó, không cho tôi biết, v́ anh muốn tạo sự bất ngờ.

C̣n tôi đang làm nước ép dưa hấu, ép xong đổ vào ly, đi được vài bước, bị trượt chân té lăn cù quèo, anh hoảng hốt chạy đến đỡ tôi lên.

- Em có sao không?

- Em không sao.

Tôi vừa nói đến đó, anh đă cười lăn ra sàn nhà.

- Ôi, em giống con ma quá… ha..ha..ha..

Toàn bộ nước ép dưa hấu đổ hết vào mặt và người tôi. Vậy mà anh ấy cười! Lúc đó tôi giận ra cửa sổ đứng.

Biết tôi đang bực ḿnh, anh chạy lấy khăn lau, tôi không thèm ngó, anh gh́ chặt tôi vào ḷng, rồi liếm lên má tôi.

- Ngọt quá vợ yêu ơi, bộ giận anh hả?

Anh ôm chặt tôi, nh́n ra cửa sổ:

- Anh rất thích trời mưa như thế này vào mỗi buổi sáng sớm, để ở nhà đắp chăn ôm em mà ngủ.

Tôi giả vờ như không nghe, mặc dù trong ḷng rất vui v́ những lời anh nói. Thấy vậy anh liền “chọt lét” tôi, làm tôi tức cười bỏ chạy, anh rượt theo tôi. Tiếng cười vang dội khắp nhà. Ôi! Thật tuyệt vời, đây là mái ấm của tôi!

Anh nói khẽ vào tai tôi.

- Ḿnh chơi một tṛ chơi nhé em yêu.

Tôi cười khúc khích:

- Anh muốn chơi tṛ ǵ đây?

Anh kéo tôi vào pḥng, bật nhạc lên. Rồi anh tắt hết đèn trong pḥng, ấn tôi xuống giường. Sau đó tiếp tục lấy tay chọt vào nách tôi, làm tôi mắc cười mà nhột đến mức la lên.

“Em chịu thua anh rồi, tha cho em đi, em nhột quá”!

Hai đứa ôm xiết nhau đùa giỡn trên giường trong bóng tối. Thú vị thật! Tôi thầm mong điều đó sẽ xảy ra trong lúc này.

Suy nghĩ của tôi vẻ như sắp thành sự thật. Trong bóng tối anh lấy tay vuốt ve, sờ nắn vào ngực tôi, môi và lưỡi cạ vào cổ tôi. Rồi đến lỗ tai, anh th́ thào:

- Em biết không, em là người phụ nữ mà anh yêu quí nhất trên đời! Anh không muốn rời xa em… Anh cô đơn lắm em ạ! Đă nhiều phụ nữ rời xa anh… Anh xin em! Hăy cho anh thời gian… đừng bỏ anh em nhé!

Nói đến đó anh nấc nghẹn muốn khóc! C̣n tôi như từ trên trời rơi xuống khi nghe những lời anh nói…

Sau buổi tối đáng nhớ ấy, anh bị cảm và đau đầu. Tôi phải tạm thời nghỉ dạy để chăm sóc anh. Anh rất vui khi có tôi bên cạnh. Nh́n anh như một con mèo ngoan, đáng yêu vô cùng… Một thời gian sau, tôi chỉ c̣n chơi đàn ở nhà, không đến trường dạy nữa…
Trả lời với trích dẫn