784. GIĂ TỪ
Giă từ kỷ niệm thoáng mưa rơi
Vút cánh chim xa ẩn cuối trời
H́nh bóng ngày nao buông gió lộng
Thơ t́nh thuở ấy thả tay lơi
C̣n đâu cổ kính thời son trẻ
Chi sá mùi hương buổi ngộ đời
Phủi sạch dư tàn trong kiếp ảo
Tro ḷng thôi giữ mộng đà vơi
HANSY
LẠC LOÀI
Lá úa chiều thu lác đác rơi
Âm ba lạnh lẽo tựa xa vời
Mịt mù bụi cuối che mờ đất
Xám xịt mây trôi bít tối trời
Lững thững đàn trâu dây thả lỏng
Lơ thơ khóm trúc nhạc buông lơi
Lẻ loi viễn khách sầu man mác
Một kiếp tha hương, một cuộc đời !
XuânQuỳnh
HOANG VU
Chạnh ḷng tiếc nuối nhớ thương rơi
Tất cả giờ đây đă vợi vời
Ta nép chốn trầm neo dấu lặng
Em về cơi mộng dệt t́nh lơi
Bổng trầm thơ cũ tan trong gió
Phách nhịp đàn xưa nát giữa đời
Hương phấn ngọc ngà chi có nữa
Hồn đau chấp chới cuối chân trời
HANSY