752. T̀NH XƯA
Người đi biền biệt cuối phương trời
Năm tháng chao ḷng lệ măi trôi
Trông ngóng dáng h́nh tim mộng hảo
Thức thao tâm sự dạ mơ bời
Chia tay buổi ấy c̣n chi nữa
Tương ngộ năm nao đă hết rồi
Một chút hương t́nh trong góc thẳm
Mong người xưa măi thắm hồng môi
HANSY
TAN RỒI ƯỚC HẸN
Tin em xuất-giá biệt phương trời
Ước hẹn ngày nao nước cuốn trôi
Bến vắng đơn thân ḷng thắc-thỏm
Đêm tàn chiếc bóng dạ bời-bời
C̣n đâu cái liếc vương trên mắt
Mất cả nụ hôn chạm khóe môi
Chan-chứa t́nh ta đành chết lịm
Mộng vàng giây phút đă tàn rồi !
Rđinh
EM SANG SÔNG
Mưa gió vũ vần kín góc trời
Đ̣ ngang tách bến mộng ḷng trôi
Phương nao em hỡi hồn tan tác
Chốn ấy người ơi dạ rối bời
Nỗi nhớ dâng trào lên khóe mắt
Niềm mơ bừng nở giữa làn môi
T́nh ta ngày ấy đà phai sắc
Luyến tiếc bao nhiêu cũng lỡ rồi
HANSY